Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間
Viewing all 878 articles
Browse latest View live

Tono, risoku de gozaru

$
0
0
Quả nhiên không khiến người ta thất vọng ♥‿♥

Năm nay coi cổ trang nhiều quá rồi, coi nốt bộ này cho đủ tụ :v



Nội dung chính kể về một cái làng (dịch quán) ở hốc bò tó đã nghèo còn phải ôm thêm nhiệm vụ thồ hàng giùm lãnh chúa, nên lại càng nghèo hơn :)). Thế rồi một anh chàng mới lên tỉnh về nảy ra ý tưởng cho lãnh chúa vay tiền lấy lãi, đặng đời đời ấm no.

Ý tưởng phim có mâu thuẫn, táo bạo, và vì thế gợi tò mò thú vị. Trong cái chủ đề chủ đạo là những con người bình thường làm nên kỳ tích, trong cái vỏ bọc hóm hỉnh duyên dáng với tương tác và cộng hưởng hài hòa, tự nhiên từ tự thân diễn viên và diễn xuất điêu luyện, với cách dàn dựng đơn giản, mộc mà sâu, cùng khiếu hài hước tửng tưng ngông nghênh nghịch ngợm, Risoku là một bộ phim feel-good cân bằng, vừa phải, ấn tượng.

Phim dựng theo tuyển tập tiểu thuyết lịch sử của nhà văn Isoda Michifumi tựa đề "Người Nhật Bản vô vụ lợi" (無私の日本人), tập về Kokudaya Jusanro. Nội dung tiểu thuyết được tái hiện trên phim thể hiện niềm say mê lịch sử, lòng ngưỡng mộ những con người vô danh nâng đỡ cho nền kinh tế tự cường của dân tộc, có thấp thoáng cả tiếng cười tự trào đầy tính khắc kỷ nổi tiếng của người Nhật.



Chẳng hiểu sao phim mang cái không khí và phong cách Samurai Hustle hơi bị nặng (chắc là tại bối cảnh giông giống nhau, hơn nữa hai phim có nhiều gương mặt chung :)) ), làm trong khi xem mình cứ đinh ninh là cùng một dàn chế tác :)). Nhưng về cá nhân vẫn thích Samurai Hustle hơn (quá hóng phần 2!).

Điểm mình không thích ở Risoku là phim còn nặng màu sắc lý tưởng hóa, kiểu kết cục đại đoàn viên ai cũng là người tốt. Thật ra mình không ghét kết cục kiểu này, nhưng cách thức đi đến nó lại mang tính tịnh tiến với chu trình "phát sinh khó khăn - giải quyết khó khăn" lặp đi lặp lại, nên có phần nhàm chán và khuôn sáo. Phim mượn chuyện tiền bạc để kể chuyện nhân tình, dùng sự kiện hiện tại để tháo gỡ mắc mứu trong quá khứ, và vì thế nhân vật trở nên đơn điệu với tính cách một chiều - mà một chiều như vậy là để phục vụ ý đồ ca ngợi của tác giả kịch bản và nhà làm phim, cho nên tình tiết còn nhiều chỗ chưa thuyết phục.



Tuyến tình cảm của phim thì làm rất tốt (bởi đó là cái lõi mà nó muốn đánh vào mà :)) ). Giọt máu chảy về tim, yêu thương để rồi nhận lại yêu thương. Và khúc ca nấu rượu trầm ấm, ngân nga trên những cánh đồng, sưởi lòng người lữ khứ trong những ngày giá buốt...

Dàn cast ai cũng xuất sắc. Thích nhất vai của Tsumabuki Satoshi (mặc dù vai đó rơi đúng y cái điểm không thích mình nói ở trên :)) ). Ngoài ra còn thích chú Nishimura (chú hài ghê hồn =))))) ). Mấy anh mấy chú lực điền dễ thương cực cực cực!!! >"<. Đoạn vận động mồi chài người ta quyên góp sao mà cute muốn đập đầu T^T. Bạn Chiba Yudai diễn được đó, hồi coi KazoKata đã thấy, nhưng ngặt nỗi bản bị cái mặt non choẹt -.-. Chắc phải quá 35 mới đóng được các vai có chiều sâu hơn :)).



Không xem kỹ thông tin nên vào phim ngờ ngợ, thầm nghĩ cái giọng dẫn truyện sao giống của Hamada Gaku ghê bây :)). Coi xong giở credit thì y như rằng :))))))). Giờ sei đâu chỉ đọc tên diễn viên vanh vách, sei đã lên le vồ nghe tiếng đoán người như thần =)))))))))) (dĩ nhiên chỉ giới hạn trong những người sei thích ;)) ).

Cô bé quàng khăn ^_^

$
0
0


Chẳng hiểu thể loại gì mà phu nhân Sakai nhìn nhiều lúc rất trẻ con :3, đặc biệt là khi đứng kế bên những người có nét quyến rũ sang trọng như chị Nakatani Miki và chị Matsushima Nanako ♥‿♥

Sang tháng 11, sang đông rồi, sắp hết năm cmnr! Tui lại sắp già thêm 1 tuổi... (ấy quên, đừng nghĩ, đừng nghĩ... -.-)

Phim lẻ xem gần đây

$
0
0
- Kono machi no Inochi ni (Toda Erika, Kase Ryo): phim về bảo tồn chó mèo hoang, đề tài giống như Himawari Nanokakan của Sakai Masato vậy đó, nhưng về với WOWOW thì nó mang hơi hướng hiện thực, có phần khắc nghiệt hơn cái movie kia nhiều. Phim có nhiều góc quay thú vị, tình tiết khá nặng nề, đem đến cái nhìn khách quan và sâu sát. Mình thích không khí của phim này hơn là kiểu nói giảm nói tránh light-hearted như bên Himawari. Cô Tanaka Yuko quá xá cool ♥. Nhưng xét cho cùng, vì chẳng hứng thú với đề tài nên mình không bao giờ cảm nổi thể loại này. Thông cảm đứa máu lạnh nó thế :)))))



- Haha to Kuraseba (Yoshinaga Sayuki, Ninomiya Kazunari): phim về chiến tranh thì tuyệt nhiên không kỳ vọng nhiều. Nhưng mình thích cái ý tưởng cốt truyện. "Nếu sống cùng mẹ...". Chữ "nếu" to đùng này là lằn ranh sinh tử sâu hoắm, hạnh phúc lắm mà cũng đau đớn vô cùng, thậm chí, càng kể lể kỉ niệm xưa thì càng thắt gan thắt ruột. Mình thích màu phim nhờ nhờ ảm đạm mà khắc khoải, mình cũng thích cách đan xen hiện thực và quá khứ một cách uyển chuyển khôn ngoan. Chemistry giữa bác Sayuri và Ninomiya rất tốt, Kuroki Haru thì đẹp đằm thắm đoan trang - thế mạnh của bạn nào giờ ♥ - mình nghĩ Haru hợp với các phim hoài cổ là vì vậy. Nét của bạn này không rực rỡ nhưng có cái gì đó đáng yêu yên bình, diễn xuất cũng tốt, là nữ diễn viên mình cảm tình nhất nhì trong lứa của bạn.



Phim này có khuyết điểm là nói nhiều quá -.-. Nói hoài, nói mãi, nói không lành da non, cái gì cũng nói huỵch nói toẹt ra -.-. Cảnh giữa hai mẹ con thì không tính, những cảnh khác đáng lẽ có thể kể chuyện bằng hình ảnh, và nên kể chuyện bằng hình ảnh để đạt hiệu ứng cao hơn - thì lại cũng tuôn tràng dài tràng ngắn, khiến tụt cảm xúc dữ dội -.-. Cái kết có hậu, trọn vẹn, nhưng không đem lại sinh lực và niềm tin vào tương lai, thậm chí, mang màu sắc bi quan dưới cái nhìn của những người không thể thoát ra khỏi quá khứ. Mình cũng không thích hơi hướng siêu thực và mỹ hóa mà nhà sản xuất khoác lên đoạn kết đó. Cái phim đã bình bình lặng lặng thì nên kết thúc một cách yên ả nhẹ nhàng phim sẽ hài hòa hơn.

- Bushi no Kakeibo (Sakai Masato, Nakama Yukie): chuyển thể từ tiểu thuyết lịch sử của Isoda Michifumi, kiểu như phim slice of life cổ trang :)). So với Tono, risoku de gozaru thì phim này đằm hơn, ít hài ít kịch tính hơn, và vì vậy kém hấp dẫn hơn :)) (phim này ra rạp không ế hơi phí =)))) ). Đổi lại, nó không mắc cái vụ lý tưởng hóa và ca ngợi quá đà như Risoku, nhờ cách diễn đạt trầm lắng mà gân guốc. Kakeibo kể về một gia đình samurai kế toán, tức dựa vô kỹ nghệ bàn tính (soroban) để kiếm cơm. Thông qua đó, phim chuyển tải những quan niệm tề gia giáo tử bài bản, nghiêm khắc có phần tương đồng với võ sĩ đạo trong một hệ quy chiếu xưa cũ. Nhân vật chính là một con người bình thường khép mình thuận theo thời cuộc, im lìm như một cổ thụ vững vàng trước phong sương, lầm lũi hoàn thành nhiệm vụ một người chồng, một người cha, một người chủ gia đình đa đoan trăn trở. Cái cây không cho ra hoa rực rỡ, không ong bướm chim muông dặt dìu ríu rít, không ai chú ý, nhưng mỗi khi ngoái lại, mới nhận ra, nó đúng nghĩa là bóng cả an toàn và tin cậy, cũng như hình tượng một người cha lý tưởng trong quan niệm truyền thống.



Con trẻ hay quên. Nhưng cha mẹ thì luôn nhớ kỹ từng vết trầy đường xước của con mình. Mình thích cách miêu tả các tuyến tình cảm trong đây, dịu dàng mà thắm đượm, gợi lại dư âm đẹp của một thế hệ đã qua, tuy nhiều hủ tục cần xóa bỏ nhưng cũng lắm tinh hoa phải giữ gìn. Phim có cách diễn đạt rất vừa vặn với nội dung, nên tìm được đường đi vào lòng khán giả khá dễ dàng.

- Futsuu ga Ichiban (Higashiyama Noriyuki, Matsu Takako): "Bình thường là nhất". Nghe cái tựa là đoán phim chẳng có nội dung gì gay cấn, là thể loại phim gia đình đời thường đánh vào độ đồng cảm của khán giả. Phim thì không xuất sắc (dựng cảnh hơi giả -"-), nhưng xem dễ chịu và trọn vẹn từ đầu tới cuối, bởi tình tiết dramatic một cách tiết chế và chọn lọc, nêu lên những vấn đề đúng trọng tâm kèm theo cách giải quyết thực tế, tuy cũng còn hơi lý tưởng hóa. Chemistry của anh Higashiyama và Matsu rất đạt. Phim có vài đoạn thuyết giáo dài dòng đặc trưng của thể loại :v. Câu chuyện còn thiếu một điểm nhấn rõ ràng nên xem xong cũng dễ quên :)).



----

Kết luận lại, trong đám này hay nhất là Bushi no Kakeibo (no bias lolz). Và vì thế chắc là sẽ có súp trong một ngày... hơi xa '___'.

Mới giải quyết được nhiêu đây trong đám phim chất về ngập máy -.-. Còn 1 nùi drama để mốc meo mà chẳng nỡ xóa (vì cái nào cũng là đồ hiếm khó down thấy bà luôn oaoa :((((((( ).

[Thanh lý phim trong máy] Saigo no Okurimono (2016)

$
0
0
Thiệt, gái Rena sao mà đẹp như thần tiên tỉ tỉ vậy chớ *___*

Saigo.no.Okurimono.SP.Chi_Jap.HDTVrip.852X480-ZhuixinFan.mp4_001396799.jpg








Nàng cùng sinh năm 80 như Takeuchi Yuko. Dù đã có dấu hiệu của tuổi tác nhưng cả 2 vẫn tươi trẻ mê hồn O__o.

Bạn Mokomichi lên đầu băm thấy cool hơn nhiều :x. Bạn dáng đẹp sẵn rồi giờ chỉ cần khí chất trưởng thành nữa là đủ tiêu chuẩn ứng tuyển vô hậu cung của tui =))))))))))))))) (còn có đậu không thì chờ cơ duyên :)) ).

Toàn bàn tán về trai gái cũng kì nên nói chút về nội dung phim :)). Thể loại phim ngắn "nhăn răng" kết hợp phổ biến kiến thức này của NHK thì mô-típ đời đời không đổi :)), không có gì đặc sắc. Được cái mấy đoạn tình cảm giữa nam nữ chính cũng cute, thông điệp cũng ý nghĩa (nhưng mà đoạn cuối tào lao quớ -.-), nội dung kiến thức muốn phổ biến (công nghệ robot) cũng thú vị, nên không đến nỗi thấy phí thời gian xem =))).

Thôi có thêm động lực coi Toho Nanafun (cuốc bộ 7 phút) của nàng rồi :)). Cái phim thuộc dạng gây mê liều cao lần trước coi tập 1 xong giveup bà nó luôn +_+

Giờ Rena sắp gia nhập hàng ngũ các gái được NHK bao trọn rồi :)). Được được, để NHK bao đi người đẹp ới XD

[Thanh lý phim trong máy] Nếu ngày mai không còn mèo...

$
0
0
... thì vẫn còn con méo con meo con mẹo, chả việc gì phải xoắn :)). Con mèo trong đây có thể thay thế bằng bất kỳ con nào khác, miễn có sự liên kết ký ức với nhân vật chính là được :))



Thích:
- Màu phim tối, lạnh, đẹp.
- Nhiều góc quay và hình ảnh nghệ thuật.
- Ý tưởng cốt truyện hay.
- Nửa đầu phim triển khai ý rất tốt, hợp lý, cảm động, dù có vài chi tiết lấn cấn về mặt logic nhưng không quá lớn, đủ để nhắm mắt cho qua.
- Thích nhất nhân vật ba nam chính và các chi tiết liên quan tới bác :x

Không thích:
- Nửa sau xây dựng đuối, không phát huy những cái đã làm được ở nửa đầu nên rớt xuống dài dòng và dễ dãi. Kéo theo cái kết cũng đi vào lối mòn nên nhạt nhòa, mang tính lý thuyết suông (rởm).
- Tình tiết bi kịch không cần thiết và không được xử lý khéo (đoạn giữa).
- Tương tác giữa các nhân vật không sâu, khiến đường dây dẫn dắt cảm xúc lỏng lẻo, một trong những lý do làm cảm xúc không lên cao trào được.

Nói chung phim có ý tưởng tốt, nhưng hụt giữa đường nên chỉ ở mức tạm được :)). Nó không đến nỗi vứt sọt như vài nhận định khắc khe :v. Phim thiên về tâm lý, nhìn thoáng về mặt logic một chút để cảm thụ cái nền móng mà nó xây dựng được, là cách tiếp cận nương theo và đồng điệu với ý đồ của nhà sản xuất. Đương nhiên nếu làm chặt chẽ hơn, cả lý cả tình đều trọn vẹn thì sẽ thành một phim xuất sắc, vì ý tưởng ổn sẵn rồi.

!!

$
0
0
Thôi phim hóng nhất mùa tới chính là đây! (♥﹃♥)



Quartet
Biên kịch: Sakamoto Yuji
Diễn viên: Matsu Takako, Mitsushima Hikari, Takahashi Issei, Matsuda Ryuhei

(Tạo hình bạn Ryuhei sao bóng bẩy đột xuất vại? =))))))) )

Tin đồn Matsu lead drama mới thì đã có mấy tháng nay, hợp tác với Hikari cũng đã biết luôn, nhưng ai dè cả cast cả biên kịch đều chất vậy ♥. Có điều, chưa gì đọc cái đề tài đã thấy flop :)). Gì mà phim "nhăn răng" kể về ban nhạc 4 người cùng sống dưới một mái nhà :v. Hy vọng phim sẽ có chút gió mới mẻ (chứ đừng làm tui thất vọng não nề như Otona Joshi -.-).

Tháng 12

$
0
0
1 năm 2016 giải trí Nhật bội thu scandal :)))))), tháng 12 rồi mà coi mòi phốt vẫn tiếp tục bị bóc hết cái này tới cái khác :)). Đủ thể loại ngoại tình hút chích bạo lực cưỡng dâm hối lộ mua giải O___o. Làm như tại đầu năm có vụ bùm xùm gì gì đó đó mà gieo quẻ xấu cho 11 tháng còn lại ấy :v

Trong một diễn biến khác, về mảng phim ảnh thì tin đồn Getsuku tháng 1/2017 của Fuji vốn dĩ mời Takenouchi Yutaka đóng vai chính, nhưng anh đã từ chối O__o. Cùng lúc đó, khung 9 giờ tối chủ nhật của đài này (trùng với khung giờ vàng truyền thống của TBS) cũng bị Matsuda Shota khước từ O__o. Thôi số hẻo không thể hẻo hơn :))).

Bạn giám đốc Fuji thì bị kêu ca năng lực yếu kém suốt từ hồi nhậm chức rồi (bạn đã đưa ra rất nhiều quyết định khó hiểu như kết thúc những variety show dài hơi có giá trị thương mại như Waratte Iitomo). Sang năm lại sắp mất đi 1 trong những show chủ lực thì tương lai Fuji chỉ có thấy xuống chứ không thấy lên :)).

Dorama Theme song collection

$
0
0
Coi mấy cái này thiệt cảm nhận rõ sự biến chuyển của thời đại :3

Thập niên '90



Dựa vô quan điểm cá nhân của bạn làm clip thôi, nhưng nhìn chung là xứng đáng, mấy phim bạn bỏ vô đây nổi lắm. Mình biết được 2/3 mớ này (cày cũng kinh quá *_*). Ôi Fuji một thời oanh liệt nay còn đâu! :))))))))))


Clip về thập niên 2000 và 2010 thì không hay bằng. Nửa cuối 2000 đúng là thời vàng son của các bạn trẻ JE, tần số phủ sóng rộng khắp =)))) (qua 2010 thì flop rồi ;)) ). Toàn phim "kinh điển" với giới dorama fans quốc tế ngày nay (nhưng mình thì thấy không đủ lực đại diện cho tinh hoa của dorama thời hiện đại :v). Tuy nhiên cũng được Lớp học nữ vương, Kekkon Dekinai Otoko, Galileo, JIN, Tonbi v.v...

Không có Karei naru ichizoku và Hanzawa Naoki là những thiếu sót to bự :)))))))). Mà thôi chắc gu bạn này không trúng mấy phim đó :))

Giờ đang là thời của trai gái non-JE và LA. Thực ra LA thì thời nào cũng được khai thác rốt ráo, nhưng dàn cast hồi ấy phong phú, tài năng và mỹ quan tốt hơn nên cảm giác chất lượng hơn :v. Tui hiện đang anti LA shojo manga và vài cái mặt quen thuộc với giới trẻ đây :v :v

P.s: Đang coi giật mình thấy cái clip Last Friend cắt từ bản vietsub của japanest ra *_*. Đổ mồ hôi luôn *_*

Itoshi Kimi e ED

Zutto Issho sa

$
0
0


Hiu hiu :3. Phải lấy người như anh bán bông! :3

Giờ lục lại trong HDD không thấy tiệm bông :v. Chắc tại đoạn kết đuối quá nên xóa rồi =))))). Giờ coi lại clip này thấy scene cuối cây dù đỏ nhìn như bông hồng đang nở kìa :3

Camouflage

$
0
0


OP style công chúa ngủ trong rừng :3. Độ lung linh cứ gọi là miễn bàn :3. Phải chi có bản HD thì đã :3

Phim này coi đâu tới tập 6, 7 gì đó rồi thấy bắt đầu đuối nên drop, mà không thích được bạn nam chính (cộng thêm tạo hình chướng mắt vãi cố gắng lơ lắm mới xem được -.-). Toàn phim chỉ thích nữ chính end với hôn phu của nữ chính thôi =))))))

Hồi trước có vài nhận định phim này dark hơn SoraKara, mà xem già nửa thấy SoraKara vẫn dark hơn nhiều :)).

Tokyo Tarareba Musume

$
0
0
Nhân bạn Yuriko lâu rồi mới lại lead drama, có chút quan tâm vì thích tác giả này từ Kurage-hime, nên đi đọc manga thử.

Đọc rồi thấy cái truyện nó buồn rười rượi, buồn thăm thẳm, buồn muốn rớt nước mắt ;_;, mặc dù đóng mác truyện hài. Mấy chương đầu còn nhộn nhộn chút đỉnh, chứ về sau ngay cả các cảnh hài cũng làm người ta xót xa. Cách dẫn dắt rất hay nhưng không trùng quan điểm với mình, nên không khỏi có chút bất mãn dội ngược.

Mà đọc xong sao thấy đàn ông rặt một lũ khốn nạn :v.

Mình không thích thái độ của 3 bạn nữ chính trong này (bởi mới nói ngược quan điểm mà). Người mình hơi hơi đồng cảm được chỉ có Rinko. Nhưng đồng cảm chứ không phải đồng tình, nên cũng chẳng thích.

Tarareba ngược với Công chúa Sứa hoàn toàn. Một bên đưa nhân vật từ dưới đáy (?) lên dần đỉnh cao hào nhoáng, một bên đạp nhân vật từ đỉnh ngược xuống đáy, cho nên CCS gần với tâm lý thiếu nữ hơn, và nhờ thế nổi hơn, là một chuyện dễ hiểu.

Tarareba là truyện josei hiện thực, cũng có mấy chàng bóng bẩy nhưng sự hiện diện bóng bẩy đó chẳng qua chỉ để tô đậm cho nỗi cám cảnh đau đớn của nữ chính mà thôi. Truyện có vẻ sát thực, tuy không sát thực so với tư tưởng của mình. Mình thì cho rằng một người phụ nữ, ở độ tuổi nào cũng có thể tỏa sáng và thu hút nhờ vào cách sống, cách tận hưởng cuộc sống. Mỗi lứa tuổi có những nỗi trăn trở và sự thích ứng riêng mà ta không thể bảo thời kỳ này là vàng son hay thời kỳ kia là tàn tạ. Tùy vào sở nguyện và mưu cầu của mỗi người mà cuộc sống lý tưởng của người này có khi lại là ngục tù của người kia. Có nhiều loại đắc chí và bất đắc chí nhưng truyện chỉ miêu tả được một mặt, nên cảm giác thế giới quan tác giả tạo dựng trong đó còn hạn hẹp và bi quan thái quá, đó cũng là một rào cản khiến tác phẩm chưa đi được vào lòng người đọc trên diện rộng.

Nhưng phải nói, Higashimura Akiko có cách dẫn truyện và miêu tả tâm lý nhân vật rất sâu sắc, giàu sức gợi, với nhiều lối ví von độc đáo và xác đáng kết hợp với hệ thống lời thoại mượt mà, thi thơ vừa đủ. Bởi vậy, dù bất đồng quan điểm, nhưng mình vẫn hiểu được cách ứng xử của nhân vật cũng như nguyên nhân đưa nhân vật tới các lựa chọn đó.

Về dorama thì... Lượn thấy có một comment bảo rằng Tarareba cùng thể loại với DameKoi, tức miêu tả cuộc sống phụ nữ lứa tuổi đầu trung niên theo trường phái hiện thực. Chưa đọc DameKoi nhưng xem phim thấy chất josei manga lặn mất tăm còn chất shojo manga thì nồng nặc, chả hiểu có phải là lỗi của em Fukada mặt đơ không nữa '__'. Suy ra mình có phần rợn rợn khi nghĩ tới chuyện phim nó sẽ diệt cái chất hiện thực buồn rũ của nguyên tác Tarareba - một điều tạo nên chiều sâu của nó, thành ra nhẹ nhàng mềm mỏng hơn để phục vụ nhu cầu nghe nhìn của đại trà khán giả -.-

Trai đẹp hậu cung XD

$
0
0
Cái MV ngắn cũn mà thỉnh thoảng tui lại lôi ra cày luyện ;)), thôi post luôn lên đây để mốt khỏi kiếm tìm mệt mỏi quá =))))))))



Có cái MV trai đẹp cổ trang kia dài hơn và nổi hơn nhưng toàn focus mấy bạn trẻ, trong đó có mấy bạn mặt hiện đại thí mồ chả hợp với cổ trang :)). MV này main là 4 anh trên hình preview, cực chuẩn :x :x. Ông nào cũng từng đóng vai Shogun ;))

Thích anh Tanihara nhứt >_<. Người gì vừa đẹp, mắt vừa biểu cảm ♥. Anh Nishijima cũng đẹp nhưng mà hơi đơ. Có điều đoạn cuối anh quay cái chong chóng duyên quá duyên :x (thích cái chong chóng =))) ). Anh Kitamura thì nét hơi Tây (nhưng có cái scene anh đóng vai đào hát liếc mắt một phát muốn rụng tim! +__+). Thánh còn lại dẹp đi.

Quartet (cuts & cast interview)

$
0
0


Ông Ryuhei khen Matsu dễ thương liên hồi =))))))))))))))))

Phim hãy hay nha, đừng làm tui thất vọng nha~ Trời ơi kỳ vọng quá làm sao để bớt kỳ vọng đây~~~~~ ;__;

Sakai x Nakai

$
0
0
Nhớ năm nào có cái hình này yêu max luôn ♥‿♥


Yorisotte Futari

$
0
0
Coi Christmas no Yakusoku 2015.

Đợt này thích nhất là cái liên khúc bác Oda hát với anh Wada Sho :3. Đặc biệt là bài Old Friends. Hai ông bạn già ngồi bên nhau nơi công viên, nghe nó chạnh lòng mà cũng vui vầy quá đỗi. Tới tuổi đó vẫn có người để chia sẻ kỷ niệm xưa, chia sẻ cùng một nỗi sợ tuổi già và cái chết, là một loại hạnh phúc. Đặc biệt là với đứa không chịu mở lòng ra với ai như mình thì còn là một niềm ngưỡng vọng.




Anh Wada hát tiếng Anh tốt quá. Hát rất tự nhiên như nói ấy :x.

Thêm nữa, là Yorisotte Futari. Thích bản gốc của Hi-fi Set hơn. Nhưng mà giọng Matsu hợp với mấy bài kiểu này, dịu dàng trong sáng :x. Hồi mình ấn tượng với bài 500 miles cũng là nhờ bản cover của nàng trong KuriYaku chứ đâu >_<.





Oda-san khoe bác là người ẵm con gái chị đầu tiên, không tính người nhà và manager của chị :x. Bé mới được 8 tháng tuổi :x. Bác tự hào lắm, nói đi nói lại chuyện đó :)))))). Ầy ầy, người già đúng là thích trẻ con mà :3


Pass: sinh nhật Matsu (yymmdd)

Mốt rảnh sub bài này mới được ♥

Cảnh đẹp cổ trang

Bông hoa giữa chiến trường :x

$
0
0
Cha mẹ ơi OP của Onna Joshu Naotorađẹp max! Đẹp hãi hùng đẹp rùng rợn! +_+ Coi xong tim muốn văng ra ngoài luôn huhuhu ;_;












Hình ảnh nào cũng xứng đáng lấy làm hình nền desktop trong 1 thời gian dài :x

Bài main theme thì không hay lắm. Main theme 10 taiga trở lại đây thích bài của Hana Moyu nhất :x.

魔法のベル

$
0
0
Chậc, bạn nào đào mộ chi zậy để tui tái bấn thế nàiiiiiii?

Mấy năm trước coi Pure, hồi đó vốn tưởng mình đã miễn nhiễm với phim tình cảm, ai dè vẫn chưa đến nỗi vô vọng :)) (chẳng qua phim tình cảm bây giờ xàm xí chứ chả lãng mạn miếng nào nên tui thường bị đơ cảm xúc đó mà :v ).



Chời đứa nào mắt lé kêu trai Nhật xấu táng nó ngay!! O___O Người ta lộng lẫy vậy, chân dài cả thước vậy, áo cổ lọ cool điên đảo vậy, ngũ quan sáng trưng vậy mà xấu chỗ nào?!?! Chỗ nào?! >"<

(một phút làm fan cuồng chợ búa XD)

"Vì sao (anh tìm được em)?
Vì tôi nghe thấy tiếng chuông phép thuật."

Đã ngầu sững sờ còn nói cái câu chết người này nữa~~~ Thôi đừng ngầu nữa mà~~~ +_+

Kể ra điên tình với Tsutsumi Shin'ichi cũng chỉ có một thời gian ngắn. Đáng ra có thể coi Good Luck anh đóng vai cơ trưởng lái máy bay gì đó cũng cool vật vã :3, lại có thêm chị Uchiyama Rina kiều nữ của mình, mỗi tội chả hiểu sao mãi mà hông có hứng :v

Chị Wakui Emi thì yêu luôn từ dạo ấy +__+.



ATARU cũng có 1 scene tương tự nhưng nụ cười của chị Emi là vũ khí vô địch không ai vượt qua nổi (///ω///)

Phim này thì không thích đoạn cuối, bị vì nó rơi vô cái kết nhàm sáo kiểu bôi ra bi kịch câu kéo nước mắt khán giả -.-. Mô-típ phim hồi thập kỷ trước có mấy thể loại sau đây: 1. anh đến chỗ hẹn gặp em thì tai nạn giao thông, 2. anh bị gái khác lừa tình nên phải lãnh trách nhiệm (sôi máu level up còn có: gái khác đòi cắt cổ tay tự tử nên anh phải đưa thân chịu báng), 3. anh và em yêu nhau nhưng do hiểu lầm nên chia tay. Số 3 còn dùng được tới ngày nay tùy twist, chứ 1, 2 nên diệt chủng cho rồi :))))))))

Tuy không thích twist cuối của Pure nhưng lại thích phản ứng của Yuka (aka cách xử lý của biên kịch) đối với tình tiết này. Bởi vậy mà thấy cũng không đến nỗi fail lắm :))

Kể ra Pure khoảng mấy tập gần cuối cũng lầy nhầy nhạt dần đi (bằng chứng là mỗi khi nghĩ về phim, mình toàn nhớ tới đoạn đầu), các nhân vật khác cũng không mấy đặc sắc (bằng chứng là toàn hứng thú với các scene của nam nữ chính thôi :3). Xét thấy mấy khuyết điểm trên nên hồi trước định làm vietsub mà nghĩ thôi phim chưa xứng đáng =))))) (mà phim dễ hiểu, Engsub đủ hiểu nên cũng không muốn nhúng tay vào :v).

Nói tới rom-com thì có bộ khác muốn bắc lên bếp hơn >_<

Bạn nào thích phim thế hệ trước thì có thể xem thêm Oyajii (2000). Cái phim gia đình này vắt của tui bao nhiêu là nước mắt T^T. Nó xứng đáng nấu súp lắm lắm nè :x

Quartet ep 1

$
0
0


Tập 1 Quartet mang không khí Saikou no Rikon khá đậm, với những trường đoạn đối thoại tay 4 chia ra nhiều phân đoạn nhưng tiến triển rất tự nhiên và bất ngờ (là một trong những điểm mình thích ở SnR :x), trong đó vai của Takahashi Issei giống vai của Eita, còn vai của Mitsushima Hikari giống vai của Ono Machiko (hai người này cuối cùng có này nọ gì với nhau không thì chưa biết :v). Phân đoạn thể hiện rõ nhất sự tương đồng này là cảnh "vắt chanh" (tuy nó không thâm thúy như nhiều cảnh bên SnR).



Tương tác rất tốt, thoại và thời điểm nhả thoại cũng nhuyễn ("ba con dốc cuộc đời" và định nghĩa về vợ chồng). Nhân vật có tính cách và đặc trưng riêng nên dễ theo dõi. Không gian phim hẹp nhưng đủ sâu, tạo thành một điểm nhấn ấn tượng.

Xem tập 1 khá hài lòng, chỉ là phim lồng tương đối nhiều bí ẩn mang tích dramatic nên mình hơi lo, sợ biên kịch kham không nổi sẽ đuối về sau. Một trong những nguyên nhân Saikou no Rikon mang đến cảm giác trọn vẹn và sâu lắng là vì chuyện phim súc tích, đơn giản, gói gọn nên độ lặng và phiêu được khai thác tốt hơn.




Tạm thời thì vai của Hikari là nổi nhất (tạo hình cũng đẹp đột xuất - vâng, tui vẫn đang bấn bả bữa giờ +_+). Vai của Matsu hơi chìm mặc dù là nhân vật trung tâm. Hai anh trai thì thích vai của Takahashi Issei hơn.

Thêm nữa là thích cái màu phim, nó lạnh và tĩnh, phù hợp với mùa đông, cũng phù hợp với nội dung phim :x.



Thích bài hát ending. Ưng cái phong cách như vậy lắm. Quý phái, thanh lệ, quyến rũ, có chút nguy hiểm (¬_¬) . Tui không ngờ là nhạc của Shiina Ringo đó nha, nào giờ chỉ coi trúng những phim có nhạc giựt giựt của chị này nên tưởng chỉ chuyên trị nhạc giựt =)))))). Mà Hikari hát được ghê chứ O__o (sao phim này thấy cổ toàn tài quá zạ? O__o). Không biết Quartet có chơi trò ending mỗi tập mỗi khác như SnR không :v. Phải để 2 anh trai lên sàn với chứ, trai đẹp mà cho lên hình ít quá nó phí đi >_<
Viewing all 878 articles
Browse latest View live




Latest Images

<script src="https://jsc.adskeeper.com/r/s/rssing.com.1596347.js" async> </script>
<script src="https://jsc.adskeeper.com/r/s/rssing.com.1596344.js" async> </script>