Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間

[26] Con nai vàng ngơ ngác

$
0
0
Ra là bác Lư (có khả năng) lấy cảm hứng từ thơ cổ Nhật  *gật gù*

奥山に
紅葉踏みわけ
鳴く鹿の
声きく時ぞ
秋は悲しき

Okuyama ni
Momiji fumiwake
Naku shika no
Koe kiku toki zo
Aki wa kanashiki

Dịch thơ (Nguyễn Nam Trân)

Núi sâu, rẽ lối lá phong,
Nai kêu chi để chạnh lòng sầu thu.

Hoa quả mùa hè

$
0
0


Nhạc của Southean All Stars mình thích nhất bài này (mặc dù thích phong cách của SAS nói chung nhưng bài này cảm nhất). Nghe da diết mà buồn bã, nhưng vẫn có gì đó lãng mạn và lạc quan.

À vâng, cũng là do SMAP giới thiệu cho mình =]]]]]]. Thích cái ES lắm nha, nghe 1 lần thích liền, mà thích phần của Nakai nhất (từ cái này tui cũng kết luận được: Nakai dứt khoát biết hát, chẳng qua phải hát mấy bài tông thấp mới được =]]]]]]]]). Tuy nửa sau lạc tông hết trơn nhưng nửa đầu quá perfect!

https://vimeo.com/656882055

Sống một cách hóm hỉnh, và chết một cách hài hước

$
0
0


Asakusa Kid.

Phim do Gekidan Hitori viết kịch bản và đạo diễn, dựa theo cuốn tự truyện của Beat Takeshi. Bác Takeshi thì ai không biết, cậu Yagira Yuya đóng vai bác chắc áp lực dữ 😆, nhưng mà cậu đóng tốt 😘

Nếu ai có xem Seiten no Hekireki (Thanh thiên tích lịch) cũng do một tay Gekidan Hitori thai nghén thì vừa dạo đầu sẽ lập tức thấy hai phim có phong cách tương đồng, cũng không gian nho nhỏ, rồi không khí đậm nét thập niên 70, 80, sự am hiểu về diễn hài nói riêng và biểu diễn sân khấu nói chung, rồi cách lồng nhạc v.v... Thanh thiên tui coi thấy hay sơ sơ mà Asakusa coi thấy hay dữ 😱 Mối quan hệ thầy trò, ước mơ, rồi tâm tư tình cảm của những diễn viên hài luôn phải pha trò trên sân khấu...

Phim tuy nói về thế giới hài kịch nhưng ngoài những đoạn nhân vật biểu diễn thì gần như luôn luôn nghiêm túc, thậm chí buồn bã, có chút cám cảnh tiếc nuối về một thời đã qua của những "ông đồ", nhưng nó không lên án ai sai ai đúng, và rẽ hướng con đường không khiến nhân vật rời xa nhau hay rời xa triết lý về nghệ thuật. Đó là một điểm cảm động, bên cạnh một điểm cảm động kinh điển khác, ấy là, cháy hết mình cùng nghiệp diễn, hiến dâng thanh xuân, tâm lực, sức khỏe và cả tính mạng cho màn hài kịch trọn đời, để có thể "chết một cách hài hước" đúng như ước nguyện buổi ban sơ.

Tóm lại phim hay lắm nha 👍👍 Sub cũng ổn. OST thì không chê vào đâu được (ôi phải lùng OST! 😘)

Bóng lưng thanh xuân

$
0
0
Ano hi ni Kaeritaiあの日にかえりたい (Arai Yumi)





Bản gốc nghe nó buồn tình cô đơn (chắc tại giọng khàn khàn của bác Yumi). Bản cover trong CnY cũng hay, nghe như nhạc một drama thanh xuân tình yêu của thập niên 90 ^___^. Mà có câu mình ấn tượng nhất:

青春の後ろ姿を 人はみな忘れてしまう
あの頃の私に戻って、あなたに会いたい。
Ai rồi cũng sẽ quên bóng lưng thanh xuân.
Tôi ước gì được gặp anh, trong hình hài tôi của ngày ấy.

Ryusei流星 (Yoshida Tatsuro)

Bài này thì lãng mạn thôi rồi O___o. Hình ảnh cứ gọi là nhũn nhão hết cả tim phổi.

夢はまぶしく 木もれ陽透かす
少女の黒髪 もどかしく
Giấc mơ nào lấp lóa, qua kẽ lá trong veo
Tóc huyền nàng con gái, đùa vui với nắng chiều.



Bữa nào rảnh cắt file nấu súp ^o^

Tổng thể thì thích Ano hi ni kaeritai hơn Ryusei, nhưng ca từ của Ryusei cảm động hơn (dù khá khó hiểu =]]]]]).

P.s: Giữa chừng đụng trúng cái CM uống bia của anh Masha. Ta nói, U60 rồi mà cool hết cả phần sắp nhỏ *liếc*




File ts nên cap hình bị méo, nhưng mà lười kiếm video khác quá nên kệ đi =]]]]]]]

[27] Vô tình như ta

$
0
0
Tác giả Ai Lam

Không có thói quen ghi nhận cảm nghĩ về ngôn tình, nhưng phát hiện có xu hướng quên mất tựa truyện nên làm một post để nhớ :]

Từ hồi nhận ra mấy motif quanh quẩn của ngôn tình thì chỉ đọc lướt lướt chỗ nào ngược nam, ngược càng ác đọc càng khoái, mà mấy tác giả toàn nuông chiều nam chính, ngược cho đã toàn bắt nữ chính HE với tụi nó, nên tới gần chỗ nữ chính xiêu lòng là nghỉ đọc =]]]]]. Theo tui, viết ngược nam "tới nơi" phải là khi độc giả đọc một hồi mà thấy nam chính bao thảm, trong lòng ngầm thúc giục cô nữ chính tha cho ảnh thì mới đủ, mà hiếm ai viết "tới" (hoặc mạnh dạn cho SE càng tốt =]]]]]).

Cho nên có đợt lên cơn chuyên kiếm truyện gắn tag SE mà đọc =]]]]]

Vô tình như ta, thực là cái tựa kiêu kỳ, nam nữ chính cũng kiêu kỳ mà trong đây không ai có lỗi với ai, ngọt từ đầu tới gần đuôi, sắp sửa ngấy thì may nhờ tác giả cho cái kết cay rát giải ngấy cực kỳ, nên nó đi vào lòng người (có mấy cái phiên ngoại kiếp sau nhưng mà mình vẫn muốn câu chuyện dừng ở chính văn hơn).

Nói cái kết cay rát, nhưng thực ra vẫn có thể đoán trước (mặc dù có cảnh báo nhưng tui cứ nơm nớp sợ tác giả cho HE nên không coi cảnh báo là gì ~_~), và xét cho cùng thì kể cũng êm đềm, mà loạt tình tiết về sau tiếp tục ngọt ê răng =]]]]]. Người nào theo phái nuông chiều nam chính chắc khổ giùm ảnh, nhưng tui không phải nên tui đọc thích! Mà vậy thì mới hợp lý. Nếu cho HE tui sẽ quên truyện này như đã quên bao truyện ngọt sủng mờ nhạt khác.

Nam nữ chính tách riêng thì theo style cool ngầu, nhưng xáp lại yêu nhau thì có chút gà bông =]]]]]. Tình tiết khá sáng tạo, không đi vào lối mòn, toàn truyện mang phong cách sinh hoạt hằng ngày ít phập phồng, ta nói phong cách này nhìn vậy mà khó viết, vì hầu hết tác giả không đủ bút lực và ý tưởng nên viết đâu nổi, toàn bộ ba hiểu lầm-chia tay-gặp lại xào tới xào lui bôi ra cho dài ~_~. Bởi thế mà Vô tình như ta là một trong những truyện mình nhớ và xúc động nhất gần đây.

Thực ra thấy có cái đặc điểm là mấy tác giả chuyên viết đam mỹ thường viết ngôn tình rất có vị, nhưng vì họ ít viết ngôn tình nên chờ hoài không thấy cái mà đọc =]]]]]]

Điểm thêm mấy truyện mình thích trong năm rồi đề phòng quên:

Trộm mang thai con của bạo quân (Tiểu Văn Đán) - hai truyện khác của tác giả này là Chia tay đầu đề và Kim ốc tàng đế đều đọc OK, nhưng vẫn thích Trộm... nhất, tại nó hài cười lọt ghế =]]]]]]]

Nàng là bạch nguyệt quang của nam chính (Phát Điện Cơ) - truyện này thích nhất cái thế giới cuối cùng, cũng là khởi nguồn của toàn truyện.

Truyện SE (nữ chính chạy theo người khác): Thuốc hối hận (Hoàng Hoàng A) - 2/3 đầu ngược nữ, đừng đọc (mình cũng đọc nhảy cóc thôi), đọc 10 chương cuối được rồi =]]]]]]]. Quan trọng là tác giả cho SE rất triệt để, phiên ngoại kiếp sau cũng SE luôn =]]]] Ôi thích~!!!

Tác giả TQ chú trọng trinh tiết phụ nữ đúng không? Vậy thì tui càng khoái lùng thể loại nữ phi nam xử =]]]]]]]. Vớ phải mấy truyện cho cái setting đã lấy chồng/làm sủng phi chục năm mà vẫn còn nguyên tem chờ nam chính xuất hiện bóc, cảm thấy nhảm dễ sợ, nên tự nhiên hình thành xu hướng ngược lại, chuộng các thể loại nam còn zin nhưng nữ đã vài mối trao tay =]]]]]]]

Tù hoàng (Nguyễn Nguyễn Nguyễn Yên La) - tác giả này chuyên motif này luôn, phải cái là viết hơi lòng vòng mà phát triển chậm, lại còn một nồi máu chó =]]]]]. Truyện này thích ở chỗ cái kết, nam chính nam phụ đều phải vì nữ chính mà thỏa hiệp, năm người hòa bình ngồi cùng bàn ăn cơm :]]

Mystery to iu nakare 1+2

$
0
0


Phim này khuyết điểm lớn nhất là dạy đời nhiều quá :(. Đọc truyện thì được chứ lên phim thấy nó mất tự nhiên vô cùng.

Tuy chưa đọc truyện này nhưng phong cách tác giả thì mình không còn lạ lẫm. Kinh qua hai bộ lấy bối cảnh kỳ ảo là Basara và 7seeds nên tác giả lấy lại đề tài bình thường cái tui bị lờn thuốc hay sao mà không ấn tượng lắm. Tạm đổ thừa cho phim làm không hấp dẫn XD. Tuy phim làm không hấp dẫn nhưng mấy vụ phân tích tâm lý con người (thế mạnh của Tamura-sensei) thì xuất hiện đủ (quá) nhiều nên có cảm giác quen thuộc XD. Nam chính do bạn Suda đóng cũng tròn vai. Còn quả đầu mì sợi thú nhún của bạn thì coi riết tự nhiên thấy... hài duyên =]]]]]]. 

Hai truyện kia khó dựng phim quá nên dựng truyện này. Nhưng mà dựng theo phong cách phá án quen làm của Nhật thì nó lại hơi nhạt nhẽo :(. Cái dễ dựng là tình tiết vụ án thì không phải điểm sáng của truyện, còn điểm sáng là tâm lý nhân vật thì khó dựng cho hay, thành ra... ~_~

P.s: Post này xông đất cho tag "dramas 2022" ^o^

[28] Bảng danh dự

$
0
0
Ngoài đời thấy đàn bà bị chà đạp dữ quá nản cmn lòng, tránh vô thế giới giả tưởng xem đàn ông bị chà đạp cho khuây khỏa.

Tuyên dương vài nam chính ngôn tình (học sinh tốt nghiệp khá giỏi của khóa nam đức =]]]]])

Sau khi biết thuật độc tâm phát hiện bệ hạ là luyến ái não (Lệ Cửu Ca): mặc dù cái tựa nghe sida và truyện dài lê thê tới nay còn chưa kết thúc, nam chính lại là hoàng đế có các thói hư tật xấu điển hình như kiêu căng tự đại, nhưng thực ra lại mang tag "chữa khỏi", người được chữa trị ở đây là nữ chính. Như cái tựa, nam chính suốt ngày lý tưởng hóa tình yêu, tưởng tượng ra nữ chính yêu mình quằn quại, hở tí là ghen bóng ghen gió (toàn ghen với mấy cô bạn thân của nữ chính =]]]]]]]), ngoài mặt lạnh lùng nội tâm cún con =]]]]]]. Anh đương nhiên là sạch bong cả thân và tâm, nhưng quan trọng hơn là giác ngộ cực kỳ tốt, không cần nữ chính dạy dỗ cũng tự nghiệm ra được lý luận về bình đẳng giới (chương 133), anh có chút ngu ngơ và mềm lòng trong các thủ đoạn chính trị nhưng luôn nhạy cảm và sáng suốt khi đối nhân xử thế, chính vì vậy mới khiến nữ chính từ từ quên đi quá khứ và bắt đầu chân thành đáp lại anh. Truyện dài dòng vì còn mấy tuyến nhân vật phụ mình chẳng mấy quan tâm, chỉ đọc phần 2 khi đã xác định quan hệ và đọc những đoạn của đôi chính.

Bạo quân thuần dưỡng kế hoạch (Hương Thảo Dụ Viên): truyện nữ giả nam trang, cũng chưa full, nhưng chỉ hấp dẫn từ chỗ nam chính biết nữ chính là nữ. Anh này thì kiểu cố chấp điên cuồng, khát máu, hành vi tùy hứng. Đọc một hồi cứ thấy như nữ chính thì một lòng chỉ nghĩ quyền mưu còn nam chính thì đầu óc chỉ lo yêu đương =]]]]]]]. Nhưng anh này được cái là ảnh có ác cũng chỉ ác với những người xung quanh nữ chính và lén lút ác, còn trước mặt chị vẫn biết ngụy trang chó con, việc gì cũng theo ý chị, ra vẻ thâm tình lại còn hèn mọn =]]]]]]. Truyện này ưu điểm là tình tiết có chút sáng ý, tiết chế ở một mức độ chấp nhận được. Chưa đủ dài nên không biết là về sau có vượt rào không, nhưng đến nay khá tốt.

Hai nam chính này thì một anh là chó con mà làm bộ là cáo già, một anh là cáo già mà làm bộ là chó con =]]]]]]

Hai truyện có điểm chung là nữ chính đều lòng dạ sắt đá, không nghe lời ngon tiếng ngọt của nam chính (cũng nhờ một anh chẳng bao giờ nói ngọt còn một anh tuổi nhỏ quá thiếu uy tín =]]]]]), vì đều bị đàn ông tổn thương nên hận đàn ông, cõi lòng khô cằn băng giá, nam chính phải ra sức tưới nước ủ ấm mới đâm ra chút mầm xuân, qua mấy chục/mấy trăm chương cố gắng mới thấy nữ chính thỏa hiệp chút, nhưng thái độ vẫn kiểu "chừng nào anh cưng tôi thì mình còn bên nhau, chừng nào anh thay lòng đổi dạ thì tôi đá anh lên làm thái hậu cho nó sảng" =]]]]]. Mê những người phụ nữ bản lĩnh~

Quan điểm của mình là nữ chính có thể có rất nhiều khuyết điểm, ích kỷ tư lợi không sao, nhõng nhẽo giả dối không sao, lười biếng ngốc nghếch không sao, độc ác tham vọng không sao, chỉ có luyến ái não là mình chịu không nổi. Ghét nhất mấy cô mê trai đến hèn mọn và cả tin, cũng ghét tác giả nào thích chế ra những tình huống ép buộc nữ chính phải thỏa hiệp. Mình không thích mấy truyện đấu đá nhau tranh giành tình cảm, cùng là nữ chúng ta phải đoàn kết lại để đì bọn đàn ông ra bã chứ!! ~_~

Hứng đặt tên phim

$
0
0

(Đăng cái hình vì nhắc tới cái phim, không phải review, vì tui chưa coi =]]]]])

"Dối trá yêu thương" --> Tổ hợp từ tiếng Việt gì mà nó nghe khiên cưỡng kinh dị ~_~. Chí ít dịch là "Lời nói dối yêu thương" tui còn dễ chấp nhận. Chưa xem phim nên cũng không biết nội dung là gì để đặt tựa, nhưng có mấy cái option: Lời nói dối dễ thương, Lời nói dối thiện ý, Dối trá và yêu thương, Vì yêu nên nói dối (ặc =]]]]) vân vân và mây mây... chứ nỡ nào để cái tựa ngang xương... :( --> Đặt tựa không có tâm nó vậy.

Điểm danh thêm vài phim:
- Koisenu Futari: một trong vài trường hợp cảm nhận được sự bất lực của tiếng Việt, bởi không có cách nào diễn tả được sự khác nhau giữa "koi" và "ai" được đặc tả trong tựa này và phim này. Tựa Việt cùng lắm dịch được thành "Hai người không biết yêu", nhưng nghe vậy thì giống như hai người vô cảm, nhưng Nồ, họ chỉ là không có "romantic feelings", chứ hoàn toàn biết "love" <-- tiếng Anh nó cũng phân ra được còn tiếng Việt thì khỏi diễn tả luôn, nào giờ chỉ dùng tạm "tình yêu nam nữ" để phân biệt với tình yêu dành cho gia đình, bạn bè, đất nước v.v..., nhưng với thực tế tình nam-nam, nữ-nữ đang ngày càng phổ biến hiện nay thì cụm đó cũng sắp quá đát rồi ~_~

- Mystery to iu nakare (phim trinh thám của Suda Masaki) --> Đừng gọi đó là điều huyền bí.

- Damasenai Otoko (phim của trai) --> Người đàn ông không biết nói dối. Đọc dễ lầm thành "Người đàn ông không thể lừa gạt", nhưng mà sau khi nghiên cứu nội dung cũng như nhân vật thì vầy nó hợp hơn.

- Koi nante, Honki de Yatte Dousuru? (phim tình cảm Fuji, gồm 3 cặp yêu xà quần ¬_¬) --> Hẹn chơi thôi, đừng yêu thật --> Nghe tựa sao thấy như toàn dân Sở Khanh =]]]]]]

- Mirai e no 10-count (phim học đường của Kimura và Hikari) --> Mười bước đến tương lai, Đếm bước đến tương lai --> Phim học đường, không hứng thú =]]

- Sabishii Oka de Kari wo suru (phim hình sự của Kurashina Kana) --> Cuộc săn nơi đồi vắng

- Koi ni Ochita Ohitorisama (phim tình cảm của Haru) --> Công chúa độc thân rơi vào bể tình (éc, tội nàng)

Hết. Mấy tựa khác không hứng dịch (hoặc không nghĩ ra cách dịch =]]]]]]]]).

Itazura na Kiss 1996

$
0
0



Mấy bữa rày tự dưng hứng lên coi lại cái này. Xét nguyên nhân sâu xa là vì tuần trước coi cái fanvid mừng sanh nhật anh Nishijima, cái thấy anh trong Asunaro Hakusho "ngon mắt" quá  :x, cái kiếm thêm fanvid của anh, cái ra cái fanvid show off các trai của thập niên 90, cái ra mấy scene liếc mắt đưa tình của Kashiwabara Takashi trong ItaKiss 96, cái ngồi coi một trận... -^___^- (đó, đủ "sâu xa" chưa? =]]]]])

Trong mấy nam chính các phiên bản của phim này mà mình tua qua (vâng, tua, very-tua), chỉ có ông Kasshy (nickname do fans đặt nhưng tôi thì là vì cái họ dài quá nên mới xài tạm) là thấy không đơ, tức là lạnh-có-cảm-xúc. Mấy anh mấy cậu về sau cứ kiểu gì, trông không phải ngạo mạn mà chỉ là bị liệt cơ mặt thôi '___' (đặc biệt là bản Nhật 2013, liệt cơ mặt thì chớ lại còn chẳng thấy đẹp trai chỗ nào ~_~). Kasshy vừa đẹp vừa có hồn, pơ-phạch cho vai này :x

Nữ chính thì cũng không có gì chê trách trừ chuyện giọng bả nghe ghê quá '____'. Nhất là mỗi khi bả gào rú lên, cứ sởn tóc gáy =.=. Được cái là lần đầu mình xem phim là khi nó chiếu TV, lồng tiếng nên không bị điểm này ảnh hưởng. Phim này nói theo chuyên môn diễn xuất là nữ-công, nam-thủ, vai nữ phải dẫn dắt nên dễ trình diễn kỹ năng diễn xuất, cho nên chỉ cần tròn vai thì đã là ấn tượng.

Phim này là một trong số ít những phim Nhật mà "không Nhật lắm" theo ý tôi. Tuy cũng theo kiểu nữ theo đuổi nam nhưng nó "mềm" hơn, vì cuối cùng đuổi được. Japan's style kinh điển phải như kiểu Tokyo Love Story kìa, muốn nhũn tim với cô nữ chính suốt phim mà cuối cùng nam chính vẫn trơ trơ. Phim Nhật nó không học ngôn tình cái kiểu "nữ theo đuổi giữa chừng nản lòng bỏ gánh, nam thấy thiếu vắng hối hận quay ra cứu vãn" <--- mấy tình tiết như vầy là để ru vỗ độc giả cho độc giả "sảng" chứ éo đếm xỉa tới tính thống nhất và hợp lý của tâm lý nhân vật cái conmegi ~_~. Mình thì mình chưa bao giờ ưa nam chính trong motif này, chẳng phải vì mấy cậu thích kênh xì bo, lấy lỗ mũi nhìn đời (thể loại này có thể miêu tả bằng cụm từ đẹp-nhưng-không-xài-được) mà vì trong bụng mấy cậu khoái con người ta o bế xun xoe muốn chết nhưng lại làm bộ "đây ứ thèm" ~_~. Nam chính chỉ không có lỗi khi thật sự không thích nữ chính, chứ còn thích mà bày đặt làm cao, kiếm cớ abc để hành người mình thích lên bờ xuống ruộng thì chẳng đáng mặt đàn ông, làm đàn bà đi cho nó lẹ (chỉ có chị em mới hay có tật õng ẹo xàng xê nghĩ một đằng nói một nẻo à nha XD). Cho nên, đọc ngôn tình sảng đâu không thấy, chỉ thấy phản cảm cha nam chính. Cho nên, mấy anh cho de cô nữ chính một cách kiên quyết và nhất quán từ đầu tới đuôi tôi lại thấy cảm tình, vì các anh hiểu rõ bản thân, tự trọng và tôn trọng người ta.

Kể ra thì có mấy chỗ coi cũng còn tưng tức, kiểu như sau khi cặp với nhau nam chính vẫn còn lấy lỗ mũi nhìn nữ chính (làm tôi dâng lên khát vọng muốn xáng cho anh mấy bạt tai); kiểu như thổ lộ (hết phim) tới nơi rồi, chịu nữ chính lắm rồi mà vẫn để nữ phụ dính xà nẹo bên cạnh ~_~ (nói theo ngôn tình là anh có tội vì không "giữ thân như ngọc" =]]]]]]]]]); kiểu như chạy theo tiếng gọi ái tình mà phải đợi mẹ dạy (lêu lêu). Cho nên thật ra phim cũng còn sót lại vài chỗ "Nhật-ish" đầy màu sắc khắc kỷ :]]]]]

Nói dài nói dai như vậy chỉ để kêu gào (man) dại là OIMEOI KASHIWABARA TAKASHI ĐẬP TRAI DẬP MẶT DẬP MẬT TRÀO MÁU MŨI LỌT TRÒNG MẮT!!!! CỨU MẠNG~~~ @________________@

(quạt trai mà máu me quá người ta chạy hết mất =]]]]])

P.s: coi lại mới thấy cậu Yoshizawa Ryo có nét hao hao giống anh Kasshy nè, nhưng ảnh dĩ nhiên hút hơn, vì một lý do nặng ký là ảnh không đơ ^___^v

Ep 3 is so good!!

$
0
0
The best in 3 eps IMO ♥

Well, just when I thought the second episode lost its suspense and attractive as a detective drama a little bit, the 3rd episode claimed back all those, even adding more creative comical ideas that the first episode was still lack of. Interactions between the three was better than EVER! I feels funny, moody, interested, hurtful, and excited at the same time.



Sawa-san was so cool, esp. in every last scene of him questioning the culprits. He is not the stupid chief role who interfered incomprehensively to the interior's job, or just followed the flows blindly. He's understanding but has his own analysis. Ah~~~ so cool! >__<

Must watch more dramas of Kitamura-san and Kuriyama-san!

I just wished they would be a little bit less dependent on Chokozai-kun's hints. It seemed that there's noone noticed the important facts until the boy mentioned it -"- (I'm still wondering why people never checked around the flower shop to find out the omitted thing in ep 2 O__O. Such a careless police department! <--- yappari ep 2 had many flaws ^"^).

I also hope they will come up with more various situations, not just accidents and suicides to be considered as "disposal cases". In the preview I saw it's suicide again -__-

The soundtrack was seriously awesome!! I love the music around the time when they found out the crime's evidence (started from Chokozai's "cleaning shrimp" hint to the talk with the culprit). The theme song more or less fits to the drama, but I must admit that song is too noisy to me ^"^ (Can't be helped! I dislike rock). But this drama;s OST is so cool >___<. Can't wait to download it and repeat the music in my player endlessly! Where are you now, OST's links? T___T

-------------------------

Anh Kitamura ngầu hết sức!!! ^____^. Sự hài hước duyên dáng mà không phô trương, nét mặt nghiêm nghị không chứa chút ác ý, thậm chí có phần cảm thông ngay cả đối với hung thủ ♥

Bộ 3 này dễ thương quá đi ko chịu nổi ♥

Tập này Chokozai-kun khôi phục lại "khí chất" mà mình rất ưng hồi những cảnh đầu tập 1 ^O^. Vừa đơn thuần, vừa có chút chịu đựng, vừa dửng dưng, lại vừa có chút cô đơn, tội nghiệp :( (tập 2 hơi bị nhí nhảnh quá :))). Tập nào thì chàng cũng dễ thương thôi, nhưng mà cá nhân thì mình thích có chút bí hiểm nhưng không quá dramatic như thế này ^____^

Phim thấy rõ là không hay ở vụ án, vì mấy vụ đó vẫn hơi bị hời hợt. Phim hay ở nhân vật và tương tác giữa nhân vật, ở cách nhấn nhá và đạo diễn. Đặc biệt là nó đang đi theo hướng rất đúng ý mình :x:x.


Ps: mèn ơi nói quá trời nói mà ko cho biết đang nói về cái gì =)). Dĩ nhiên là về ATARU chứ còn ai trồng khoai đất này! =))

Thương nhớ ngày xưa

Ooku 2023

$
0
0
Cậu Fukushi đơ gần chết mà đòi đóng Arikoto hẻ?? 🧐🧐🧐 Arikoto là nhân vật có nội tâm chuyển biến phức tạp và đa dạng nhất phim mà cho cậu Fukushi đóng hẻ???????
Chấm được mỗi Saito Yuki vai bà Kasuga 🤨 (thấy bác đóng trong Sanadamaru nhìn giống mụ phù thủy phết 😆, nhưng mà sợ là ko bằng bác Aso Yumi, bản cũ ấn tượng nhất là bác, nhếch mép thôi cũng thấy thâm độc 😇).

305475444_626057865600394_4040383426087589675_n.jpg

[29] Ủ lâu năm

$
0
0
Mới đọc được một truyện ngôn tình đúng ý, hớn hở ghi nhận để mốt có gì đọc lại.

Ủ lâu năm - Cửu Tắc Chinh

Truyện này tui chấm lâu rồi mà hồi trước đăng đến phân nửa. Hôm nay phát hiện mới đăng hết, có phiên ngoại luôn nên lò dò đọc tiếp thì té ra là ối cái truyện đọc sướng quá không thể sướng hơn *timbay*

Tui nói riết rồi nhìn tag gương vỡ lại lành là tự động phản cảm. Mấy tác giả bên Tàu có cái tật đáng ghét là cực kỳ nuông chiều nam chính. Ơ mie thằng main tính tình muốn ói, miệng chó phun toàn c*t chuột, hành vi bỉ ổi mà toàn được miêu tả như hàng hiệu đỉnh cấp hễ là nữ thì đều đua nhau xâu xé bất kể tự tôn đạo đức phẩm hạnh để giành làm nô tỳ liếm giày nó, cô nữ chính bị ngược lên bờ xuống ruộng xong giả bộ dứt khoát chia tay được vài chương cái động một tí là "tâm loạn như ma" rồi nghe nó ngon ngọt vài câu hay ngoắc cái móng tay làm vài động tác sặc mùi cây si (kịch bản) là mềm lòng ỡm ờ cho nó lợi dụng cơ hội, hoặc tác giả lười suy nghĩ làm luôn màn đỡ dao chắn nước sôi tai nạn giao thông blahblah, vừa nhanh vừa khỏe, tọng vô họng độc giả một nồi cám heo trộn phân gà bốc mùi ọe không kịp tìm xô hứng ~_~ (nếu là cổ đại nữ chính thân phận thấp kém bị xỉ vả chà đạp vì dám trèo cao thì phương án giải quyết lại là cho cổ là con gái cháu gái đi lạc của vị quyền quý nào đó - nam chính thật bớt việc, còn mỗi một chi tiết để thể hiện giá trị của mình là đấu tranh với gia tộc với dư luận với lề thói phong kiến cũng khỏi cần làm luôn... nhất vô dụng là anh ~_~). Tôi có viết mấy ngàn chữ cũng không bày tỏ hết sự bức xúc của tôi với mấy thể loại nhảm quần này *bĩumôi*

Không, Ủ lâu năm không như thế! Từ đầu tới đuôi nó được viết ra là để tra tấn nam chính đến mức tàn tạ rách nát, ngược anh ta banh xác không còn manh giáp đọc hể hả hân hoan hồ hởi khôn xiết *nụcườimaquỷ*. Ngược từ chương 1 tới chương cuối không có chỗ nào nương tay, thí cho tí đường cũng chỉ vì mục đích sau đó thuận tiện cho nam chính rơi tự do nó càng ác, càng đau, càng hẫng *nụcườiácquỷx2*. Ngay từ đầu nữ chính đã lạnh tanh với nam chính, dứt khoác yêu đương kết hôn với nam phụ (yêu thật cưới thật thậm chí thâm tình không phai!) còn nam chính quằn quại hèn mọn theo đuổi ăn mày tình cảm dưới mọi hình thức. Tận chương cuối truyện cũng chỉ dừng ở OE chứ không HE được, đến cảnh cuối khi gặp nam chính nữ chính vẫn đeo nhẫn cưới của chồng cũ há há (nam phụ tức chồng nữ chính rất tốt rất xứng đáng được yêu và chỉ có ảnh chết thì nam chính mới có cơ hội nhảy vô vớt hụi!). Đây mới là diễn biến logic có lý, phát triển tâm lý lành mạnh và đường dây tình tiết hợp lòng người! Ngay cả đến phiên ngoại cũng không kể chuyện nam nữ chính kết hôn sinh con cái quần què gì đâu (anh hại bạn gái một mình đi phá thai còn hả họng trách cổ tự ý quyết định thì về sau đừng mơ tới hôn nhân gia đình đề huề hạnh phúc - anh không xứng!!!). Phiên ngoại kể chuyện hồi nam nữ chính chia tay, ngược nữ sơ sơ nhưng cái chính là coi nam chính bị vả mặt bốp bốp kèm theo thời gian ngọt ngào khi yêu đương với nam phụ. Sau đó thêm hẳn cái phiên ngoại "nếu không xảy ra tai nạn và chồng nữ chính còn sống" (đương nhiên đây là chỗ tôi khoái trá xem cảnh nam chính dạt ra bên lề coi vợ chồng người ta mặn nồng đời đời kiếp kiếp *nụcườiácquỷx3*). Kể cả gần cuối truyện nữ chính tạm chấp nhận nam chính làm bạn trai cho đỡ buồn (và có người làm culi phụ nuôi con) thì cũng là cái ổ ngược nam xối xả (cứ nghĩ tới là sung sướng). Hóa ra trong quá trình cặp bồ cũng có thể tra tấn mấy thằng cặn bã, cho anh nhai lại đống sh*t anh đã gieo ta nói nó sảng gì đâu. Tác giả nghĩ ra đủ loại tình huống khiến nam chính nốc liền mấy lọ axit sunfuric đậm đặc để ruột gan anh tha hồ xót buốt cay chát cuối cùng te tua như miếng giẻ lau nhà *nụcườiácquỷx4*. Thao tác ưa thích là đưa nạn nhân leo vút lên niềm vui bất ngờ nào đó rồi chính lúc đỉnh điểm dội cho anh ta mấy xô nước lạnh cam đoan tỉnh mộng *nụcườiácquỷx5*

Tựa truyện Ủ lâu năm so sánh tình yêu của nam chính với rượu, ủ càng lâu càng nồng. Theo như cái khí thế ngược nam thẳng tay của tác giả thì có thể nó chỉ mối tình si của nam chính với nữ chính, càng ngày càng thấm đượm và chín chắn, mãnh liệt và đắm say (éc éc). Ờ nhưng mà phải qua đâu chừng 10,20 năm thì anh mới có hy vọng bò đến đích, mới mơ tưởng hòa tan phần nào trái tim sắt đá của nữ chính (mà cũng chính tay anh trát vôi trát xi măng đổ bê tông cho tim con người ta sần sùi cứng ngắc như ngày nay chứ ai, than gì mà than XD), chứ không như truyện khác, mới hành thằng đó 1, 2 năm cho có là vội vã bắt nữ chính quay lại với nó rồi đi đăng ký kết hôn có bầu đẻ mấy đứa các kiểu đọc mà ứa máu *liếcxéo*.

Liếc thêm mấy truyện của Cửu Tắc Chinh thì hình như tác giả này nhất quán theo một phong cách, tức là nữ chính chia tay xong tuyệt đối không độc thân thủ trinh cứ như chờ nam chính tới vờn bả ~_~ (gặp phải sỏi đá u đầu sứt trán chứ có phải kim cương hột xoàng gì đâu mà bảo là nhớ mãi không quên, rồi nhìn ai cũng không bằng thèng bạn trai cũ?! O__o trai tốt còn rất nhiều, ta phải mở lòng cho trai tốt cơ hội để chữa lành ta cũng như ngược tra nam tơi tả!!).

Alice in Borderland: truyện và phim

$
0
0
Mình nghe đến truyện này lần đầu là vì có người đặt nó bên cạnh Attack on Titan, bảo là hai bộ sáng tác cùng thời kỳ, cùng thuộc thể loại dark mà AOT nhờ anime nên nổi đùng đùng còn bộ kia thì không XD. Đợt đó đang mết AOT nên ghim luôn Alice.

(Và định mệnh an bài kiểu gì mà rốt cuộc tôi ôm cả hai bộ =]]]]]]]]]
...

À không, AOT là tôi chủ động ôm =]]]]]])

So Alice và Titan thì thật sự là khập khiễng, khi Titan gây ấn tượng hơn nhiều bởi tuyến nhân vật phụ quá quá nổi bật. Tác giả kiểu như vứt cậu main ra làm bình phong xong rồi quay vào tô vẽ nhân vật phụ, người nào người nấy đậm đà chủ nghĩa anh hùng, với quy mô phong phú góc độ đa dạng, phe địch phe ta đều có hào kiệt, thế hệ cũ thế hệ mới đều rặt anh tài; còn cậu main, gia môn đã bất hạnh thì chớ bản thân cậu lại được miêu tả vô dụng như gì, chỉ mỗi cái may mắn (hay xui xẻo?) có ông bô lai lịch hơn người, cuối cùng arc cuối đến chỗ cho cậu solo thì tự nhiên cha tác giả dựng lên cái thuyết duy tâm duy thần gì đấy ảo vãi nồi, mất hết cả chất hiện thực và chủ nghĩa anh hùng mà phần trước đã tạo được, túm cái váy là cậu main không hổ với danh hiệu main nhọ nhất trong các main shonen mà fandom dành cho cậu =]]]]]]]]]]

Alice thì tác giả cũng kiểu ưu ái nhân vật phụ, nhưng cân bằng hơn, không cho Arisu cân team cũng không đến nỗi dìm cậu xuống đáy bùn =]]]]]]]. Bộ này nó còn có hơi hướm Liar Game nhưng mà nó dark vì LG thua thì trả nợ còn trong Alice thua phải trả mạng, cho nên mức độ tàn khốc và căng thẳng được nâng cao. TUY NHIÊN, độ hack não nói chung và quy trình chơi cũng như giải game trong Alice thua LG mấy cây số, các khái niệm và hiện tượng tâm lý cũng không được áp dụng khéo léo bằng. Alice nằm giữa 2 truyện trên, không với đến đầu nào trong hai thái cực nhưng được cái tiến trình xây dựng nhân vật cũng đầu tư. Thực ra cá nhân mình thấy truyện này hơi sến sụa khi ai cũng có quá khứ đau khổ các thứ mà một số nhân vật có hành vi và kết cục không hợp với tầm cỡ mà tác giả gán cho họ lúc ban đầu (như mấy K,Q). Vai trò của Arisu với tư cách main - vốn phải là sợi chỉ xuyên suốt truyện, thật ra cũng mờ nhạt. Mấy trò K,Q ở đằng sau thấy chẳng tương xứng với độ khó của Vua và Hậu (tôi thấy trò Đường hầm, trò Công tắc đèn và trò Chung cư hay hơn và cũng dễ tèo hơn =]]]]]]). Trong mấy trò hệ Cơ thì thích nhất trò J, thích nhì là trò số 2 ở đầu (cái trò đấy thể hiện rõ tinh thần của toàn hệ). Cơ tuy là hệ sở trường của cậu main nhưng mấy trò hay nhất của hệ thì không có mặt cậu, trò cậu có mặt thì lại nhạt nhẽo (có cảm giác bày ra để đẩy tâm lý cậu lên cao trào thoy ~_~).

Vì tác giả đầu tư vào việc xây dựng nhân vật nên có một số nhân vật ấn tượng. Fav của mình là Chishiya. Ôi tác giả ưu ái Chishiya lắm, mặt ngầu (và trơ) từ đầu tới đuôi, cân nguyên hệ Rô để thành vua trí tuệ (cũng thích An nhưng ai bảo cổ cùng hệ với Chishiya, một núi không thể có hai cọp! Tiếc thay cho cổ~). Bộ ba đấu với K Bích ở phần sau cũng là một điểm sáng.



Đấy, tôi chưa bao giờ biết trò Xì Dách cũng có thể chơi một cách lả lướt như vại, cho đến khi tôi nhìn Chishiya chơi =]]]]].

Giờ nói chút qua phim. Vô cùng đau đớn ôm tim mà nói rằng, Chishiya lên phim không bằng một góc truyện, chủ yếu vì chiều cao không đủ =]]]]]]]]]]]]. Bạn Murakami thật ra cũng không xa lạ, tôi thậm chí còn khen bạn hồi bạn đóng Cold Case 1. Nhưng bạn vào vai Chishiya thì không đủ khí chất ~_~. Nói cho công bằng thì bạn thể hiện cũng được, ánh mắt khinh khỉnh tự tin nè, giọng điệu và cử chỉ nhơn nhơn giỡn giỡn nè, NSX chắc cũng chú ý vấn đề chiều cao nên đền bù bằng góc quay (nhưng mà cũng không bù được hết). Ngoài ra thì mặt bạn quá non (em diễn vai Kuina cũng bị cùng vấn đề, nhưng mà em này mặt chibi thì sẽ tạo được hiệu ứng chênh lệch hình tượng, cũng không phải vấn đề lớn), nhưng Chishiya mà mặt non thì mất hình tượng lắm nhe, cậu ấy thuộc kiểu thanh niên bơ đời kia =]]]]]]]]]

Cô cậu nam nữ chính thì tôi không muốn đề cập, cậu nam còn đỡ chứ cô nữ diễn thật sự vẫn chẳng có mùi vị gì, được cái nhân vật Usagi vốn dĩ cũng mờ nhạt, còn có chút thánh nữ hay Đức Mẹ Maria gì đó chuyên độ cậu main =]]]]] (ờ nói như vậy thì kể ra diễn xuất của cô Tsuchiya lại hợp với vai của cổ - đều là thiếu muối =]]]]]]). Bực cái là phim nó cứ cố dành spotlight cho cậu main, ngay cái trò gần như là sân khấu duy nhất của An mà cậu cũng chen chân góp mặt ~_~. Rồi trò Đường hầm, rồi mấy chỗ vốn là đất diễn của Karube trong trò Chung cư ~_~. Lạy hồn cho ss2 cậu main đừng chõ mặt vào mấy trò Rô mà Chishiya ôm sòng nữa nha trời ạ '___'

Phim này được hai kiều nữ sáng ngời là Naka Riisa vai Mira và Miyoshi Ayaka vai An, vừa hợp vai lại diễn ổn, đặc biệt là Naka Riisa, ồi ôi cách cổ cười và nhả thoại nghe cứ như phù thủy, nhưng rất thu hút =]]]]] (bị cái là nhân vật Mira xuất hiện ít ghê, lại trong cái game cũng không ấn tượng mấy, còn khó dựng phim ~_~).



Ss2 có YamaPi tham diễn. Tôi bắt đầu run vì nhân vật của bạn phởn phởn hớn hớn nói thật như đùa nói đùa như thật, đòi hỏi diễn xuất phải linh hoạt mà sao ai can đảm cast người nổi tiếng có mắt-cá-chết vào vai? *lau mồ hôi*. Thôi kệ dù sao cũng không phải nhân vật mình thích và arc mình thích nên được chăng hay chớ =]]]]]]]. Còn vụ nude mà các bạn chờ mong thì tôi thấy là khó xảy ra, nhưng ờ thì cứ trông chờ đi, vì dù sao không phải chiếu trên sóng mainstream =]]]]]]]]]

Thiệt ra thì phim xem cũng được nếu không quá khắt khe, có thể tập trung chiêm ngưỡng CG và các màn kỹ xảo (cảnh trong OP đẹp quá trời nha~). Nội dung cốt truyện và tình tiết chính cũng không quá rời xa nguyên tác, những thay đổi cũng không quá vô lý, tuy có dìm người khác và push nam nữ chính nhưng nếu không phải fans hai cô cậu này thì cũng còn người khác để coi =]]]]]]]]]]]. Đặc biệt phải khen trò 3 Chuồn đầu phim (dù trò đó tôi thấy thuộc hệ Rô mới đúng), vừa đủ lắt léo để làm trò mở màn cho ấn tượng vừa tiết kiệm kinh phí =]]]]]]] (như trong truyện thì tiền đâu cho mũi tên lửa bắn bùm bùm tưng bừng =]]]]]]). Nếu chỉ xem riêng tập 1 thì dám tôi kết luận một câu xanh rờn "Phim hay hơn truyện!" lắm á =]]]]]]
          

Article 0


Người bà kỳ thú vùng Saga XD

$
0
0
Muốn mua bộ này từ hồi thấy người ta ra tập 1, chỉ chờ đủ bộ. Khi đủ bộ rồi lại ngại mua online tiền ship đau mình 🤨 Hên sao nó end trúng dịp skybooks làm hội sách, vậy là tôi có cơ hội mua sách giảm giá mà không mất ship, mỗi tội biết trễ quá chạy ra hốt bị thiếu tập 3 ~___~. Tính thuận ý trời chờ hội sách khác (lễ tết gì đấy) có tập 3 thì hốt tiếp nhưng về giở ra coi tập 1 xong máu quá order online luôn ~_~

Truyện có vibe giống kiểu Cô bé hạt tiêu Chie, rồi Siêu quậy Teppei, rồi Nhóc Maruko, tức là kể về sinh hoạt của trẻ em nông thôn hồi thập niên 60, 70, vất vả nhưng mà ý nghĩa (tuy tôi không bao giờ mơ ước quay về với cuộc sống thiếu thốn bất tiện đó), mấy mẩu truyện trong đó dễ thương mà lắng đọng, thỉnh thoảng lượm ra vài câu rất thấm, ví dụ như:

[Thằng cháu có bài tập viết về vĩ nhân nó ngưỡng mộ, hỏi bà viết ai bà xúi ra ngõ đứng thấy ai thì viết người đó. Bữa đó đi ngang qua nhà có bác bán đậu phụ, bà mẹ dắt mấy đứa con, và chú cảnh sát]

"Nói như bà thì ai trên đời cũng vĩ đại cả, cháu phải kính trọng cả thế giới à?
"Vậy có gì là không tốt. Nếu cháu kính trọng tất cả mọi người, thì ngay trong những người bình thường sẽ có rất nhiều vĩ nhân."

Thật ra đọc truyện, mình hâm mộ suy nghĩ và lối ứng xử của bà thì ít, nhưng thích sự thích nghi, lòng hiếu kỳ, ưa quan sát và tính cách giàu tình cảm của cậu bé Akihiro nhiều hơn. Thử nghĩ mà xem, một thằng nhóc thành phố, hiếu động, ngang bướng, có phần bị nuông chiều, bỗng dưng thay đổi hẳn hoàn cảnh sống, từ tiện nghi sang lạc hậu, từ đủ đầy sang nghèo khó, nhưng nó chỉ khóc huhu vì nhớ nhà, nhớ mẹ thời gian đầu, rồi lại ngoan ngoãn nghe lời bà, dù là nghe lời một cách khờ khạo cả tin (kiểu: "bà ơi, cháu đói", "cháu tưởng tượng đấy" =]]]]]) chứ không giãy đành đạch ra vòi vĩnh nọ kia, thì tổng thể có thể xem như một cậu bé ngoan (cũng có thể có giãy cũng không làm gì được =]]]]]).

Mình thì không phải đồng ý với tất cả tư tưởng giáo dục trong đây, nhưng mình thích cái kiểu dạy dỗ không áp đặt của bà, tìm cách lý luận với đứa nhỏ chứ không dùng quyền uy người lớn đàn áp nó.

~~~~

Mua lố cuốn tuyển tập Edogawa Ranpo. Truyện kỳ bí hồi hộp công nhận độc lạ hay nhưng mà hơi ít. Mong ra tiếp tập 2, 3, 4... để còn đu 😌


Lượm lặt J-biz

$
0
0
Nói chung im im vậy thôi chứ J-biz vẫn theo dõi đều đều tụ nào cũng hóng =]]]]

1. Vụ Ichikawa Ennosuke: nào giờ thấy không ít nghệ sĩ tự sát nhưng thường thì sau đó vụ việc chìm xuồng luôn, cảnh sát buông một câu "nghi vấn tự sát" rồi xong, không thấy công bố kết quả điều tra sau đó (chắc vì cũng ra cùng kết luận). Nay mới thấy một vụ còn có tập tiếp theo =]]]]. Ông này tự sát với ba mẹ ổng, hai cụ chết còn ổng thì cứu kịp, thoát chết cũng không ngọt ngào gì vì vừa tỉnh là bị thẩm vấn rồi bị bắt luôn vì tội hỗ trợ thuốc độc cho cha mẹ quyên sinh :(. Thư tuyệt mệnh cũng chỉ phát hiện thư của chính ổng bảo là "Gia đình tui đã nhất trí sẽ cùng nhau đầu thai kiếp khác" cho nên vụ việc chuyển biến thành "nghi vấn tự sát or cố sát?" (đúng bài phim hình sự phá án hiện nay).

Thêm vụ này thì taiga của Mitani Koki được "hân hạnh" lập vía: hễ ổng viết kịch bản là thế nào cũng có cast bị bắt/dính líu án hình sự" =]]]]]]]]]]]]]]] Điểm danh:

2004 Shinsengumi: con trai Nakamura Masatoshi tội tàng trữ cần sa.
2016 Sanadamaru: Arai Hirofumi tội cưỡng hiếp, con trai Takahata Atsuko tội cưỡng hiếp.
2022 Kamakura-dono no jusannin: Ichikawa Ennosuke tội tiếp tay cho gia đình tự sát.

Thành ra mấy cái taiga này sẽ bị hủy lịch chiếu lại trên trang NHK On Demand (đây là trang tính phí chuyên chiếu lại mấy chương trình đã phát sóng của NHK) =]]]]]]]

Bởi mới nói mấy vị đang có kế hoạch "đánh bom" trong tương lai làm ơn làm phước né mấy dự án lớn kẻo lắm người banh xác lây -____-

2. Vụ Hirosue Ryoko: thực ra tin này thì tôi hờ hững lắm vì tôi vốn không quan tâm nhiều tới Hirosue Ryoko, mà tin ngoại tình cũng chẳng phải cái gì nóng sốt giật gân trong showbiz (trong quá khứ có rất nhiều vụ ngoại tình có tình tiết giật gân hơn =]]]]]]). "Điểm nhấn" của vụ việc thực ra là do chính chủ mang lại, khi mà tự bả liên hệ paparazzi cung cấp tình tiết, tự chỉ điểm tình nhân cũ từ thời xưa lắc không biết để làm gì ngoài tác dụng chứng minh bản thân còn lầy lội hơn công chúng tưởng tượng O__o. Cũng phải nói tin về bả và Sato Takeru thì hồi trước tôi cũng có thấy mà không có hình họ rõ ràng, không bắt tận mặt, cùng lắm chộp được lúc hai người vô cùng khách sạn nên đương thời nhớ là nó cũng không sủi tăm mấy, các trang tin tức tiếng Việt thậm chí chẳng đem về chứng tỏ tin này nó lặn lẹ quá và không trồi lên lại bao giờ =]]]]]]

3. Vụ Nagayama Kento: bạn này tôi rất có cảm tình nên cũng khá tiếc, nhưng nghĩ lại nhân tài còn nhiều, nên để anh suy ngẫm lại cách sống của bản thân trong thời gian bóc lịch :)) 

[30] Trường tương tư (1)

$
0
0
Coi phim Trường tương tư, vì hồi trước có đọc truyện này. Nhớ là từ hồi Tam sinh tam thế (2017) mới lại coi phim TQ.

Nhìn poster các thứ thấy mấy cậu nam vẫn tô son trát phấn, vẫn khiến tôi phiền lòng nhăn mặt lắc đầu tặc lưỡi liên miên, nhưng coi thử mấy tập thì thấy phim làm sát truyện (sát rạt!) nên coi tiếp, một hồi cái thành ra coi kỹ và hóng hơn cả TSTT (vì TSTT thì mình không thích nguyên tác lắm nên chỉ đọc lướt lướt).

Coi phim mê một, đọc bình loạn của hội fan mê mười =]]]]]]] Chời má đọc cười điên dại =]]]]]]

Đơn cử: *về lý do Liễu (yêu quái 9 đầu) không được hun mà Cảnh (hồ ly 9 đuôi) được hun*



Bên dàn nữ thấy đẹp nhất là em Phòng Phong Ý Ánh á O__O Chòi oy mặt mũi sắc nét như tranh vẽ, phản diện mà tui nhìn mòn con mắt O__o

Bên dàn nam thì các cậu xêm xêm nhau, có chỗ được có chỗ không được, không quá thích ai cũng không thấy ai đáng ghét, nhưng mà tới đây thích nhất là chú nào đóng vai phụ vương của nữ chính với bác nào đóng ông ngoại nữ chính á <-- không hổ là bản sắc của tôi, chỉ chăm chăm chú ý hội người già =]]]]. Chú đóng phụ vương thì nho nhã hiền từ đúng khí chất người cha tốt được miêu tả trong truyện, có nét giống Lý Minh Thuận làm hồi đầu tôi tưởng ảnh đó, nhưng sau đọc phần credit casting thì không phải O__o, bác đóng ông ngoại thì trông vừa gian hùng vừa thâm trầm nhìn nguy hiểm cực kỳ :x:x, tôi mết cực kỳ :x:x

[30] Trường tương tư (2)

$
0
0
Phân đoạn rừng mai.

Thật ra nếu tôi không kỳ vọng thì không có gì để nói đâu, nhưng ai biểu mấy đoạn trước làm ổn quá (đoạn nhận anh nhận cha, đoạn lấy thân mình chắn tên) cái tự dưng trông đợi rồi hụt hẫng... .__.

Cảnh solo của Tiểu Yêu cũng tạm được, nhưng mà trong truyện người ta miêu tả rất logic, làm sao để một cô gái chân yếu tay mềm lại không có linh lực giết được hai con linh thú hung hãn, nàng dũng cảm ra sao, rồi mượn lực tá lực như thế nào, lên phim làm không chi tiết bằng, toàn thấy đấu đá lung tung hồi cái thú lăn ra chết (?), nhưng nói chung thông cảm là đồ họa khó, hơn nữa ít nhiều cũng thể hiện được.

Đến đoạn cảm ứng thì cắt ghép fail, chỗ ông Liễu thì lẽ ra cho lồng xen kẽ từ lúc cô nữ chính bị xiên chân kia, vừa đúng vừa tạo cảm giác dồn dập nguy cấp, chứ người ta thoi thóp rồi ông mới nhận biết, cơm nguội ngắt còn đâu -.-; chỗ ông Cảnh chạy lại ôm Tiểu Yêu cũng kỳ, đáng lẽ phải quay cái mặt để còn thấy sự thảng thốt bi thống của người ta, vậy mà quay cái lưng .__., lại còn có mỗi một góc quay .__. thành ra éo cảm được, rồi chi tiết hôn má hôn mắt hôn môi bị lược bớt nó giảm nhiệt bao nhiêu, đoạn đó trong truyện đọc thống thiết lắm, link với vụ hôn hít tập trước của đôi trẻ nó mới càng bi thương tuyệt vọng .__., rồi run rẩy tay chân sao không đặc tả, rồi khóc sao quay mỗi cái đỉnh đầu .___., không có lấy một cái zoom up của ổng để còn diễn tả chuyển biến tâm lý từ hốt hoảng sang đau đớn sang ân hận tuyệt vọng rồi mới tới quyết tâm chết theo em... Đoạn này tôi tưởng tượng phải gào thét đau đớn ngửa mặt nhìn trời xúc động lắm lắm mà lên phim cứ trôi tuồn tuột -.- Thủ pháp thể hiện thì không thiếu, đến tôi còn biết, nhưng không chịu dùng, coi tưởng cha quay phim có thù gì với cậu đóng vai Cảnh, xóa spotlight của người ta gần hết .__. Khen được vụ hóa trang trung thực, bị cháy bị bỏng phải vậy chứ làm gì có chuyện đẹp ngời ngời áo xống lành lặn, nhưng bị cái lúc team Tiêu Tiêu đến cứu thì lửa đâu tắt ngóm thành ra nảy sinh thắc mắc ơ có hung hiểm gì đâu sao không để ông Húc vô theo mà đập ổng xỉu chi?? .__.

Về kỹ xảo đoạn chữa thương của ông Liễu thì nhiều người chê rồi không buồn nói nữa, tôi sẽ giả bộ quên đi cái vòi máu mấy cha đồ họa hậu kỳ vẽ thêm ra ~_~.

Nói chứ về vụ làm cảnh bi thương nhớ nhất Thiếu niên Dương gia tướng, mie cảnh Kim Sa Thang xong đem quan tài trở về áo tang trắng trời nó cứ gọi là đứt ruột đứt gan (lại còn lồng cái nhạc tịch liêu thê thiết không ám ảnh thì thôi) T___T. Bao nhiêu thủ pháp quay gần quay xa quay chính chủ quay phông nền quay toàn cảnh quay tiểu tiết mà phim này xếp trống rũ cờ hết bảo sao chẳng tuồn tuột .___.

[30] Trường tương tư (3)

$
0
0
Đầu phim tới giờ tâm đắc nhất cảnh này.

Tôi nói, cảnh này trong truyện chỉ miêu tả vài dòng cho nên lên phim coi nhập tâm hẳn, cậu Trương Vãn Ý chỗ này diễn tới nè, vừa giận dữ vừa đau đớn vừa khuất nhục, mắt đỏ kè luôn.






Có người bảo là giá mà tình cảm của Chuyên Húc dành cho Tiểu Yêu chỉ đơn thuần là tình anh em, là thân nhân có thể hy sinh mạng sống vì nhau thì đẹp đẽ hơn nhiều, mình đồng ý, nhưng tác giả cho nó là tình yêu thầm kín mình cũng không thấy vấn đề gì.

Chuyên Húc là nhân vật nam được tác giả đầu tư khắc họa tâm lý tỉ mỉ nhất, tác giả giấu kỹ tình cảm thật của ổng cho đến giữa quyển 2 mới bắt đầu lộ ra, sau đó phân tích mổ xẻ kỹ càng thậm chí flashback lại mấy cảnh trước đó dưới góc nhìn Chuyên Húc nữa, cho nên tuy là người có tâm lý phức tạp nhất phim nhưng lại dễ đồng cảm nhất, từ lý do vì sao anh yêu Tiểu Yêu, vì sao anh mất Tiểu Yêu và vì sao anh chấp nhận từ bỏ... Và vì đọc cả quá trình nên có thể nhìn nhận rõ con người này, đành rằng khó mà thích (và tuyệt đối không thể lấy làm chồng), nhưng chung quy là không ghét được.

Vì sao lại yêu? Có thể không yêu sao? Đứa em gái ở bên mình từ nhỏ, cùng nhau trải qua biến cố cuộc đời cùng nỗi đau mất người thân tàn khốc, là động lực khiến mình muốn trưởng thành, rồi khi gặp lại, là người con gái đầu tiên khiến tim đập loạn nhịp, là cô gái chấp nhận ủng hộ mình vô điều kiện, là chỗ dựa duy nhất của mình giữa lúc thân cô thế yếu, hiểm nguy trùng trùng, luôn sát cánh bên mình, thậm chí không màng lấy thân bảo vệ... Xung quanh Chuyên Húc có rất nhiều phụ nữ, nhưng ai có thể được như Tiểu Yêu? A Niệm hay Hinh Duyệt đều chỉ nhìn thấy vẻ ngoài, sự lịch lãm, tài hoa của hắn, chứ có ai đã thấy hắn lúc bi phẫn tuyệt vọng, lúc bất lực yếu đuối, lúc đớn hèn chật vật? Ai có thể hiểu và quý trọng hắn chỉ vì hắn là Chuyên Húc mà thôi? Mà họ đều đã có cơ hội. A Niệm khi thấy Chuyên Húc sa đọa (đóng kịch) thì phản ứng là khóc lóc rời đi; Hinh Duyệt thì khỏi nói, trông lụy ổng vậy thôi chứ người ta vừa rơi vào tình thế xấu, bị mấy ông vương thúc chèn ép là trở mặt ngay, đu đưa thì đu đưa nhưng hứa gả thì tuyệt không, bảo sao Tiểu Yêu chẳng cảm thán "Hinh Duyệt vừa mất đi cơ hội duy nhất để lấy được sự kỳ vọng và lòng tin của Chuyên Húc", cổ không biết, sự kỳ vọng và lòng tin là khởi nguồn của tình yêu, hay chí ít là sự trân trọng của một người, nó đáng quý thế nào, Hinh Duyệt đã quá nông cạn nên không ý thức được. Phụ nữ ích kỷ không xấu, nhưng đã ích kỷ, đã chọn lợi ích thì đừng trông đợi chân tình. Gieo nhân nào gặt quả ấy. Về sau đừng có ghen ghét vì những đặc quyền mà Chuyên Húc dành cho Tiểu Yêu mới phải. Những đặc quyền đó có là gì so với mối ràng buộc khăng khít giữa hai anh em họ.

Vì sao mất đi? Lý do quá rõ ràng. Vị thế của Chuyên Húc không cho phép Chuyên Húc đặt Tiểu Yêu lên trên hết thảy, cho dù là trước hay sau khi lên ngôi. Nghĩ cũng tội nghiệp, khởi điểm muốn tranh ngai vàng chỉ là để bảo vệ một người, cho người ấy cuộc sống êm ấm trọn đời, nhưng trong quá trình tranh đấu, lại đẩy người ấy càng lúc càng xa. Ban đầu họ thân thiết như hình với bóng, như tay với chân, nhưng vì lý do này lý do khác mà họ không còn như thế nữa. Khi Tiểu Yêu nhận ra cô đang dần mất đi người anh trai này, khi Chuyên Húc cưới vương hậu, tương đương lúc anh trai cưới chị dâu, mình cũng rất buồn, bởi tâm lý này rất bình thường, bởi anh em có thân thiết đến đâu cũng không thể sánh bước cùng nhau đi hết con đường đời. Chỗ bi kịch của Chuyên Húc là bị dằn vặt giữa tình thân và tình yêu, anh chỉ có Tiểu Yêu nên anh yêu nàng như một lẽ tự nhiên, nhưng nếu muốn tốt cho nàng thì anh không thể cưới nàng làm vợ, vì anh đã mất tư cách đó từ rất lâu, từ khi anh quyết tâm đi lên con đường đẫm máu này. Anh hy sinh thân mình, hy sinh hạnh phúc của mình vì đại nghiệp. Rất xót cho Chuyên Húc đoạn anh tâm sự, đại ý là "Nếu không làm đế vương, ta sẽ giống cha mình, cả đời chỉ yêu một người con gái, ta sẽ đưa nàng về quê mẹ của ta và cầu hôn nàng dưới táng cây nhược mộc". Nhưng tất cả đã lỡ làng...

Tuy đoạn sau Chuyên Húc trở nên hơi bị đáng ghét khi nhiễm các thói hư tật xấu của đế vương như tham lam, bá đạo, giả dối... , nhưng may mà Đồng Hoa không đẩy tình tiết đi quá xa, anh mắc sai lầm nhưng anh cũng biết buông tay, bởi vì nơi sâu thẳm trái tim anh vẫn không quên mục đích cuối cùng của mình là muốn Tiểu Yêu hạnh phúc. Cho nên mình vẫn cảm mến nhân vật này như một hình tượng nam chính không toàn vẹn, nhưng nghị lực và bi kịch.

Truyện này nếu xem Chuyên Húc là nam chính thì là BE, nếu xem Cảnh là nam chính thì HE thật đó nhưng nhân vật của Cảnh hơi mờ nhạt, nên tôi vẫn vững dạ cho rằng Chuyên Húc mới là nam chính ^__^ (khoái BE nhất là BE ngược nam tơi bời ^o^). 

VIVANT

$
0
0
1. VIVANT là một dự án xa xỉ, không chỉ vì dàn diễn viên hùng hậu cùng chi phí quay ngoại cảnh kếch sù suốt hai tháng rưỡi ở Mông Cổ cũng như các địa điểm quốc nội khác, mà còn vì cách sử dụng cast: mặc kệ bạn là ai nhưng bạn sẽ chỉ xuất hiện ở chỗ nên xuất hiện, không có chuyện bạn được tăng đất diễn vì lý do là diễn viên nổi tiếng hay thần tượng quốc dân (kiểu như Tori mấy tập đầu mất tích không sủi tăm =]]]], hay bác Koji và Nino hé cái mặt chút xíu trong tập 1 rồi lặn tuốt tới tập 5, tương đương trùm mền hết gần nửa phim, thậm chí nhân vật của Nino giờ còn chưa biết tên =]]]). Mình cho đây là một biểu hiện của thái độ yêu quý câu chuyện và nhân vật, đồng thời cũng nói lên vị thế của bác Jai - hay đạo diễn Fukuzawa ở TBS nói riêng và trong ngành nói chung (vì bác có thân hình bồ tượng nên được đặt nickname từ tên của Jaian trong Doraemon nè =]]]]).

2. Nói đến cast thì casting phim này vẫn thể hiện ánh mắt tuyển chọn độc đáo của NSX. Bạn Drum tròn vo, nói ít làm nhiều (chính xác là không nói câu nào mà làm quá trời luôn =]]]]]]) hiện đang rất hot giữa cộng đồng fans VIVANT, vốn là võ sĩ sumo; rồi bạn nữ Tamaki Ryo mới xuất hiện vốn là cựu diễn viên Takarazuka... Được bổ sung những gương mặt mới lạ trong giới truyền hình như vậy nên phim đem lại cảm giác đặc biệt hơn hẳn ^^

3. Về độ hút, VIVANT đang là drama No.1 trong khảo sát về mức độ thỏa mãn của khán giả khi xem (https://www.oricon.co.jp/news/2290506/). Nó đã đứng nhất liên tục 5 tuần (trừ tập 1 đứng No.2), đến nỗi người ta bắt đầu hết chú ý tới No.1 mà chuyển sang coi phim nào đạt No.2 =]]]]]]. Khảo sát này dựa theo 4 tiêu chí là: diễn viên chính, các yếu tố khác ngoài diễn viên chính, mức độ xem lại qua bản record TV hoặc qua giờ chiếu lại vào giữa tuần, và sức tương tác trên MXH (chủ yếu là twitter).

Thêm nữa, trong danh sách sản phẩm ăn theo có một cái gọi là "bánh bao beppan" vừa ra mắt được một ngày và bán sạch trơn trong vòng 15 phút =]]]]]]]]]]]]]]]]]] (https://twitter.com/themarket_tbs/status/1695629729112691056). Làm tôi hồi tưởng lại cái bánh bao Baigaeshi của Hanzawa Naoki năm nào, cũng bay với tốc độ hỏa tiễn và người ta phải xếp hàng từ sáng sớm để mua =]]]]]]]. Vậy mà TBS rất không biết nắm bắt cơ hội làm ăn khi thông báo sang tháng 9 mới nhập thêm hàng được T__T

4. Tranh thủ bán một cục than: chắc vì cái số 1 nên bảng phân vai trên trang chủ chẳng có furigana cũng chẳng có romaji tên nhân vật (lần đầu thấy cái homepage vô dụng như này '___'), làm tôi bất lực với mấy cái tên Mông Cổ ghê gớm T__T. Đến giờ vài cái vẫn chưa được khẳng định (như Zaire và Adiel), thôi thì tạm vậy đi chừng nào xuất hiện bảng tên chính thức, sai cái nào tôi lại hì hục làm bản remake T__T

Facts:
- Chinggis: là một cách đọc khác của Genghis Khan (Thành Cát Tư Hãn), có nghĩa là "toàn năng, quyền lực", là một trong những cái tên rất thông dụng dành cho các bé trai Mông Cổ, thậm chí còn được đặt hẳn tên cho sân bay ^^
- Jamin: bảo là lấy từ nickname của bác Jai =]]]]]]

5. Phim Nhật thường có góc quay hẹp và ánh sáng tối. Làm sub phim này còn vì mình rất muốn cho nhiều người thấy, phim truyền hình Nhật cũng có thể rộng thoáng với những cảnh quay hùng vĩ bao la chỉ có trời và đất, màu phim cũng có thể tươi mới mà vẫn chân phương với cát vàng trời xanh cùng nắng gió sa mạc, ánh sáng cũng có thể lộng lẫy như chiều tà giữa thân ảnh lạc đà trước đường chân trời gần ngay trước mắt, như thảo nguyên xanh mướt điểm xuyết bóng người vó câu trong tư thái hiên ngang phóng khoáng. Và mình tin, ngay cả khi đây chỉ là phim lữ hành, thì thế giới quan mộc mạc và huyền bí với rất nhiều hiểm nguy rình rập nhưng cũng lắm những điều lãng mạn và hào sảng của tự nhiên, vẫn đủ khiến người ta say mê.

6. Thực ra thì như các bạn cũng thấy, vì nhiều lý do, tôi đang trong giai đoạn nghỉ sub, nhưng Nhân luôn biết cách giúp tôi vượt qua chính mình =]]]] (tui vượt nhiều lần lắm rồi đó '__', Ooku là một, Hanzawa là hai, Sanada là ba, lần này là bốn ;__;). Nghi là hễ dính vô Nhân là không bao giờ thoát ra nổi :[[[[. VIVANT thì xem mấy tập đầu còn đỡ đỡ, tự dưng xong tập 5 cái giống bị trúng thuốc, điên cuồng coi lại mấy tập trước để soi tình tiết soi biểu cảm, nghiện ngập từ đầu tuần tới giờ mới chờ tới đợt thuốc về T___T. Thấy tôi bắt đầu stalk số liệu là biết còn lâu mới cắt cơn ~_~  

Last Man

$
0
0
Vài dòng ghi nhận để mai mốt thanh thản xóa phim =]]]]]]

Xem phim này vì một phút ngẫu hứng khi coi show PR của VIVANT (xin lỗi vì lại phải nhắc tới cái hố vĩ đại này T^T). Trong vô tình mà tuôi đã bị spoil một twist quan trọng, nhưng chính vì nghe thấy twist này mà mình mới tò mò muốn xem thử, nên âu cũng là spoil có giá trị =]]]]]]

Phim này thì không có gì đáng khen nhưng bảo chê thì cũng không đến nỗi, vụ án không hay nhân vật cũng không đặc sắc, có yếu tố gây tò mò là nam chính đặc vụ mù của FBI, nhưng có tỉ lệ phá án cao nhất FBI, cho nên có nickname "vũ khí cuối cùng" aka "last man" '___' (nổ vừa phải thôi chời ơi TT____TT). Tuy nhiên yếu tố câu khách này chỉ có hiệu lực trong tập 1 khi nhân vật còn mới mẻ (chủ yếu coi ảnh phá án làm sao) chứ qua mấy tập sau thì tự động bị bình thường hóa nên không còn hấp dẫn được người xem XD

Điểm thích:
- YoYo combi <-- tên gì mà định mệnh quá vừa thấy là đủ cơ sở dựng thuyền ngay chưa cần xét cái khác ♥‿♥. Bên Sanada đóng vai vợ chồng (giai đoạn đầu hơi kình nhau chút), bên đây đóng vai người yêu cũ (hay đấu khẩu) --> qua 2 phim đặc tính "cặp đôi chó mèo" coi như được xác lập ♥‿♥. Đóng thêm một phim nữa đi để tôi cân nhắc xem có lên thuyền hay không ^o^
- Vai này của chị Yoshida Yo làm liên tưởng tới Cold Case ghê ^__^. Chừng nào làm season 4 để tui hóng ^___^ (tuy tôi chưa coi xong ss3 =]]]]])


Đi gì mà cũng đi sát rạt >___<

- Chỗ này



Coi được 3 tập cái phim mất sức hút nên từ đó coi nhảy cóc các tập chẵn =]]]]]]. Tập này thì không hay nhưng tuyến này của câu chuyện thì khá cảm động (nhưng mà cũng không khó đoán).

Còn tuyến plot chính thì...  Ồi máu chó đầm đìa (¬_¬), dây cà dây muống mà không đủ sâu cay nghiệt ngã (¬_¬), nên không cảm được. Đoạn trong bệnh viện nó dà~~~i quá tuy ai diễn chỗ đó cũng tròn vai :(.

Anh Masha đóng phim này nhìn chung tạm được, cũng đạt nhưng nhiều chỗ ổng điệu quá gây mất điểm ~_~. Anh Oizumi ổn hơn nhiều, mà tính cách riêng của ảnh không nổi bật, tuôi chỉ thích mấy đoạn ảnh đi chung với Sakura-shunin thôi (≖ᴗ≖​)

P.s: tập cuối chiếu xong có chạy teaser của VIVANT!!!! Σ(゚д゚||) Làm muốn tự xóa ký ức rồi vượt thời gian về lại thời điểm đầu hè để coi lại (aka tự chôn mình trong hố một lần nữa Σ(゚д゚||) ) quá đi~~~~ \^o^/   

Kaibustu (FB discussion recap)

$
0
0


Cảm tưởng của mình về Kaibutsu. Không tích cực lắm nên không đăng lên đâu sợ ai đang muốn đi coi đọc được bài mình mất hứng =]]]]] nay nhân em gái review nên ké chút sẵn cap cái hình làm kỷ niệm =]]]]]

Thích mấy phim lấy chủ đề bình dị của bác Koreeda làm hơn (aka phim buồn ngủ =]]]]), toàn rơi vào mấy phim có chú Abe Hiroshi đóng chính (movie có still walking, after the storm, drama có Going my home <-- coi bộ chú Abe chuyên trị phim buồn ngủ của bác 🤣), chứ còn phim giật gân in ít hay giật gân nhiều nhiều là mình coi tương đối nước đổ lá khoai 😅 đừng hỏi tại sao hỏi quạu =]]]]] (note: NOT fan phim buồn ngủ 😆)

Sakamoto Yuji thì theo style melodrama rồi cơ mà tôi lại thích mấy phim tửng tửng ổng hay viết cho TBS và Fuji hơn là phim đề tài xã hội bên NTV. Ngồi dịch thoại trong phim S.Yuji là một cách rèn luyện khả năng tư duy và khả năng ngôn ngữ cũng là một cuộc chơi ngôn từ đầy thách thức 😆

Article 1

$
0
0
I'm applying to DO on February 1st, 2024.

Hãy đơn phương như họ đã từng

$
0
0
Như Iemori, yêu bằng món takoyaki no đủ và ấm áp trong một đêm đông đói lòng cơ nhỡ.
Như Beppu, yêu trong nỗi day dứt vì trót bỏ lỡ những "tình cờ".
Như Suzume, yêu bàn tay một ngày nọ giúp mình đeo tạp dề, để rồi rất nhiều ngày sau đó, nâng đỡ mình cố thêm "chút nữa".
Như Maki, yêu hoang mang giữa hạnh phúc gia đình viên mãn, và tình cảm lứa đôi hoang tàn.
Như Maki, yêu bóng hình nữ thần huyền hoặc và xa xôi, của người vợ bình phàm và gần gũi.

Để cùng khóc cười với những khoảnh khắc nhẹ nhàng mà chói sáng của tình yêu,
khi wi-fi kết nối
khi White Love ngân nga
khi một ngày vẫn đẹp dù thời tiết âm u
khi cây xương rồng trổ nụ
khi S.A.J luôn là quy trình đầy quyến rũ.

Và ta biết,
ta yêu đơn phương trong vòng tay của mọi người,
đơn phương nhưng không bao giờ là đơn độc,
đơn phương cùng một trái tim thẳng tiến không lùi,
đơn phương - hay một mình một giấc mộng,


Giấc Mộng Đoàn Viên.



Hãy trao nhau yêu thương như cách họ đã từng - bởi tình yêu đó khiến chúng ta trở nên lộng lẫy hơn bao giờ hết.

----

Quartet, bộ phim có toàn những mối tình đơn phương sexy nhất tôi từng được xem (⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)

Viết nhân ngày download được DVD Bonus của Quartet. Mãn nguyện tràn trề (⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)

PV full version



<script src="https://jsc.adskeeper.com/r/s/rssing.com.1596347.js" async> </script>