Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間
Viewing all 878 articles
Browse latest View live

AoT chap 67, Last game chap 41

$
0
0
Tin vui là ngóc cổ đợi cả tháng cũng đợi được tới ngày này. Tin buồn là tiếp tục chờ thêm tháng nữa =)))))
Khéo sao mà 2 bộ cùng có 1 ngày chứ :">. Không nhịn nổi phải nói vài nhời :">

1. Attack on titan chap 67:
- Bạn Eren đúng tinh thần từ đầu truyện: yappari tsukaenai :)), bạn vẫn useless như thường lệ :)), toàn làm bừa làm đại mà chó ngáp phải ruồi không hà :)))))
- Nhưng đồng thời cũng thông cảm cho bạn, thậm chí thấy thương. Suốt ngày bị người ta đặt kì vọng, đến nỗi chán quá đòi chết quách cho rảnh mà thiên hạ cũng không cho lol. Kawaisou ;_;
- Dạng titan mới của Eren không biết có xài được trong chiến đấu không đây :v (kiểu này lùi bộ chứ tiến bộ nỗi gì :)) ).

2. Last game chap 41:
"- Kujo, sao mặt cậu đỏ vậy?
- Chắc là tại ráng chiều.
- Còn Yanagi, mặt cậu cũng đỏ nè.
- Mặt tớ cũng là do ráng chiều".

Chết luôn, 2 anh chị flirt nhau kinh vậy mà vẫn tưởng nó thích ai khác chứ không thích mình =)))))))

Không có ai để bấn chung mấy vụ này nên cô đơn quá đi ;__;

Shonen nửa đầu tháng 3

$
0
0
Maoh Juvenile Remix, AjinGunslinger girl. Nói nửa đầu tháng 3 vậy thôi chứ thời gian đọc cũng lung tung lắm :))

tumblr_njvqj9DuDJ1tr89gio1_540
Hình chỉ mang tính minh họa (nhưng vì cưng quá ♥ Thích nhất ở titan Ymir là đôi mắt đen láy tình cảm ♥).

1. Maoh Juvenile Remix:

Truyện này là đại diện cho kiểu sử dụng một dạng siêu năng lực có sức mạnh rất rất rất hạn chế nhưng vì biết cách khai thác nên lại ấn tượng tuyệt vời. Có điều để đọc đến đoạn ấn tượng thì phải lết qua nhiều chap lình bình chan chán võ mồm lê thê nên cũng oải :)). Tác giả đào sâu sự đáng sợ của hiệu ứng đám đông, tỏ ra am hiểu về các yếu tố tâm lý liên quan, tháo gỡ tình huống bất ngờ và sâu sắc. Điểm yếu là không gian truyện quá hẹp nên khó triển khai rộng thêm nữa, khó có nhiều nhân vật và nút thắt thú vị, nên độ dài ~100 chap là phù hợp.

Lại nói, thích nam chính truyện này, tuýp chỉ mong được an phận (hợp lý) nhưng vì bị đẩy tới giới hạn nên không thể làm ngơ. Tóm lại là một truyện ổn, đấu trí thông minh kiểu Death Note nhưng tầng số xài IQ không dày đặc bằng nên chỉ ở mức khá thôi :))

2. Ajin:

Mang phong cách kinh dị với ý tưởng táo bạo và cách triển khai cũng mới mẻ, khoảng 10 mấy chap đầu xem gay cấn thót tim XD. Tác giả dẫn dắt tốt nên khiến người đọc dễ đồng cảm với nam chính, mà nam chính cũng có một dạng tính cách hơi bị hay ho khi cái tốt và xấu tùy thời điểm mà mới đánh giá được là tốt hay xấu (nói khó hiểu quá hả, đọc truyện đi thì biết :)) ).

Nhưng từ chap 20 mấy trở đi thì tự nhiên tụt chất lượng :(, mấy vụ khủng bố báo thù sao chả hấp dẫn gì hết :(. Hơn nữa kiểu siêu năng lực dùng ở đây lỡ đẩy lên thành một loại sức mạnh vô hạn, mà cảm thấy như tác giả đang lúng túng trong việc khống chế, nên cán cân giữa hai phe đang dần bị lệch, nếu không xử lý tốt thì từ đây dự đoán truyện chỉ chán dần đều mà thôi lol :))))

3. Gunslinger girl:

Nếu ngắn gọn thì là: chuyện tình cảm giữa các em người máy loli và các anh đặc vụ đẹp trai mặt lạnh XDXD.

Giỡn thôi chứ truyện mang phong cách khoa học viễn tưởng đan cài thực tế tâm lý, đọc thấy rất có chiều sâu. Cách dẫn dắt đan xen làm mình nhớ Monster và 20th century boys (dù trình độ dĩ nhiên chưa cao bằng, nên do đó không rùng rợn và ấn tượng bằng). Nhưng truyện này được cái rất cảm động, tính nhân bản không đi kèm với giáo điều nên nhẹ nhàng đi vào lòng người. Số phận từng nhân vật khắc khoải, da diết buồn. Nhưng cũng như một đôi mắt đã khô lệ, cái buồn mênh mang hoài niệm đâm sâu vào tim không cách gì tháo gỡ, mà người mang cái dầm trong tim đó không thể hiểu cội nguồn, nên cũng không biết làm sao để tháo gỡ, cứ đau hoài một nỗi đau không tên. Rất đúng với câu "Nhìn em, đôi khi tôi thấy có những bình yên thật cay đắng" trong một bài cảm xúc về Fruits Basket mà mình thích đến thuộc lòng.

Dù truyện lấy bối cảnh xã hội Ý nhiễu nhương toàn băng đảng và tệ nạn, và nội dung xây dựng trên nền cuộc chiến chống mafia dai dẳng và khốc liệt (cảnh bắn súng "đã đời" không thua phim Mỹ :)) ), nhưng tầng sâu ý nghĩa lại mềm mại, miêu tả số phận con người (ở đây là phụ nữ và trẻ em) với đôi mắt trắc ẩn chân thành, nên đem lại niềm cảm thương sâu sắc. Tình yêu của các cô bé người máy đối với người giám hộ, dù có là thứ tình yêu nhân tạo được lập trình, cũng muôn màu muôn vẻ, cũng đầy tư vị và đáng trân trọng, thậm chí là càng đáng trân trọng hơn bình thường.

Bản dịch truyện này cực kì có hồn, là một trong số rất ít những bản dịch mà mình tâm đắc trong quá trình đọc manga 5 năm trở lại đây (mình cũng là dân dịch phim nên bệnh nghề nghiệp hơi nặng :))) ). Nhiều khi đọc cái tựa chương thôi đã xốn xang phát khóc, nào là "niềm vui nhỏ nhoi và đôi mắt buồn khô lệ", "đóa hoa nở ra từ lòng nhân ái".

Toàn truyện, nữ thì thích nhất là Claes. Cảnh ngộ của Claes chính xác là một thứ "bình yên cay đắng" đã nói ở trên. Nhìn em vui vẻ, an phận sống qua ngày mà khiến người ta đau lòng. Còn nam thì thích Sandro, vì anh chàng phá cách, nổi loạn nhưng cũng chân thành quá, là người giám hộ duy nhất có thể thật lòng mang cô bé của mình đặt ngang hàng để mà yêu thương, nhìn cô không phải như một cỗ máy mà là một con người, người con gái anh cần nhất (chưa kể anh chàng đỏm dáng đẹp trai dễ sợ luôn >_<).

bx5ovun2
Claes thân yêu của mình T_T. Mong có một ngày, bình yên của em sẽ không còn sự cay đắng!

Nói chung, rất thích truyện này, tuy nhiều khi mấy vụ chính trị chính em cũng nhức đầu phết :)).

[9] Big Hero 6 - Baymax

$
0
0
Phim đúng hay. Bé mụp đáng eo xịt máu mũi. Đoạn cười rụng răng đoạn sụt sịt nước mũi nước mắt tùm lum (coi ngoài rạp chắc xấu hổ lắm =))) ). Đó là lý do sei thích đọc manga nhưng đối với hoạt hình thì chỉ hợp với Walt Disney thôi >_<

Mở miệng ra là không thể che giấu được cái sự sính Nhật nặng đô của bản thân, nhưng không thay đổi được sự thật là thích poster của phim khi chiếu tại Nhật hơn ♥ (tình cảm, mà trông đặc biệt hơn nhiều).


Hình dạng thân thiện và ôm rất thích. Cục kẹo dẻo di động ♥

"Dùng sự dịu dàng giải cứu thế giới" (╯ε╰)

Suốt phim quéo với bé mụp không biết bao nhiêu lần haizzzzz T__T







Giá mà cũng có 1 Baymax ở bên để làm gối ôm, làm nũng, làm bạn thì tốt biết mấy ♥.

Chú đạo diễn phim này trong buổi ra mắt phim tại Nhật nói chú là fan anime, nghiên cứu rất kĩ về Nhật, không biết chú nói thiệt hay nói để ngoại giao nhưng mà cảnh các khu phố Nhật và các biểu tượng của Tokyo (tháp Tokyo, Sky Tree) cũng chuẩn quá chứ :))

Vụ bản phim tiếng Nhật thì chắc chỉ còn nước mua DVD rip thì mới có quá :))

Hình như sau Rio (phần 1) chưa xem phim Disney nào mà cảm động thế này ;_;

[10]

$
0
0
Đọc cuốn Bảy bước tới mùa hè, truyện mới của Nguyễn Nhật Ánh.

Văn của chú thay đổi, mình thay đổi, nói chung là do 1 trong 2 cái, nên khiến không cảm thấy thích như lúc xưa. Hoặc giả không ai thay đổi, nhưng giao thoa cảm ứng chỉ xảy ra trong 1 đoạn thời gian của cuộc đời.

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, một truyện thiếu nhi viết cho người lớn, dường như đã khép lại niềm yêu thích đối với truyện dài của chú ở trong mình. Gần đây thích đọc tạp văn tùy bút của chú hơn. Sương khói quê nhà, Người Quảng đi ăn mì Quảng, Thương nhớ Trà Long. Đại loại mấy cuốn đó.

Bảy bước tới mùa hè, không thích truyện chính, nhưng mấy bài thơ đính kèm khuyến mãi thì rung động quá chừng chừng >_<. Cũng lâu lắm rồi chả rớ tới thơ với thẩn :)))))

Sinh nhật em chẳng biết tặng gì
Tặng đôi dép nhỏ để em đi
Tặng cây viết nhỏ cho em viết
Hay tặng vầng trăng đã dậy thì?

Hay tặng em một buổi dạo chơi
Cỏ xanh dưới đất, mây trên trời
Anh mười lăm tuổi, em mười bốn
Quên mất rằng ta đã lớn rồi?

Hay tặng em một sớm mai hồng
Cụm mây vàng chở nắng đi rong
Mênh mông trời đất không bờ bến
Kiếm chỗ nào cho mưa xuống thăm?

Hay tặng em một chuyện tình dài
Đọc hoài mà chưa tới chương hai
Yêu hoài mà vẫn chưa tan vỡ
Xa cách hoài mà chẳng nhạt phai?

Còn mấy bài nữa. Mua sách để biết thêm chi tiết nha các bạn (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥

[Update] Furuhata ep 6

$
0
0
Hehe, Furuhata đã trở lại, và vẫn lợi hại như ngày nào (bất chấp mấy vụ dìm hàng mới (¬_¬)

FuruNin06.mp4_thumbs_[2015.03.17_23.00.01]
LINK

[vietsub]Fushimi no otto - Ông chồng bất tử

$
0
0
Yo ni mo Kimyou na Monogatari
Những câu chuyện kỳ bí
Xuân 2013

Ông chồng bất tử


Cast: Dan Rei, Omi Toshinori

S'13 Fushimi no otto (vietsub).mp4_thumbs_[2015.03.18_23.49.26]
LINK

~~~~~~~~~~~~~~~~
Lết mãi mới xong cái này :))

Dựng phim kiểu gì mà rùng rợn bệnh hoạn lắm lắm, nhạc nền nhí nhảnh vui tươi cứ như phim hài, nhưng thiệt ra dã man khủng khiếp O_O. Không muốn đâu, nhưng phải thốt lên: ôi lòng dạ đàn bà! -.-

Chị Dan Rei diễn hay phát hoảng :)). Đẹp nữa. Nào giờ đâu có thấy chị quyến rũ cá tính dữ vậy. Từ vai này đổ chị cái rầm luôn :))

Zeni no Sensou

$
0
0
Trời, vẫn còn thời gian coi phim cơ đấy :v :v :v

Phim coi được ngoài mong đợi, hấp dẫn, nghiêm túc, dù có cả đống tình tiết Hàn Dép gây loãng phim, mà mình nghĩ nếu bỏ đi thì sẽ có ratings tốt hơn nữa :)). Bằng chứng là coi phải skip vài tập (do chưa down kịp), nhảy qua tập kế coi tiếp vẫn hiểu như thường =))))))) (đúng là dù với thời lượng phim Nhật nhưng Hàn Dép thì vẫn là Hàn Dép :)) ). Lời khuyên là ráng cầm chừng lết qua 2, 3 tập đầu thì sẽ coi được tới hết :))

Tranh thủ đá đểu phim Hàn vài cú vậy thôi chứ công bằng mà nói thì kịch bản phim này ổn, đấu trí cũng có phân lượng (tập 4, 7, 9 hay quá trời ♥), kết thúc tương đối hoàn chỉnh dù chưa thể cho là rốt ráo. Phim Hàn khoảng 2007~2008 có vài phim xem rất được mà lại :))

Nói về diễn xuất thì Kimura Fumino diễn rất có hồn, nhân vật rất cá tính. Chú Watabe Atsuro duyên dáng cực kì. Oshima Yuko ổn. Tui nói, nhiều người cứ làm quá, nhắc tới AKB là ác cảm vô điều kiện, trong khi tui thấy Oshima biết diễn đó, chẳng qua là nhan sắc không nổi bật, ngoại hình không có nét sâu lắng trưởng thành như Fumino-chan nên đóng trong phim này bị Fumino-chan át ghê quá :)). Nói tới chemistry thì tui thấy nam chính chả có chemistry với cả 2 bạn gái, chứ không phải với mỗi Oshima :)). Cá nhân vẫn thích Kimura Fumino hơn, nhưng đó là cá nhân :))


Đoạn này thương nàng dữ thần luôn T_T. Bị người mình yêu nói như vậy chắc là tan nát cõi lòng T_T

Còn về nam chính. Ôi nam chính ♥_♥. Nam chính cũng không hẳn là vai diễn lạ và hay, nhưng Tsuyoshi diễn thật là xuất sắc khiến nhân vật tỏa sáng. Đủ mọi loại biểu cảm được anh khai thác liên tục, làm mình cứ phải replay để thưởng thức :x. Kiểu diễn của Tsuyoshi là mưa dầm thấm lâu, ban đầu thấy nhân vật chưa thu hút, nhưng xem một hồi mới day dứt làm sao :x. Tsuyoshi giỏi quá trời giỏi! >_<






Uầy. Cap hình thả ga luôn :))

Sau hai drama bị chìm là 37 sai~Độc thân quý tộc, Tsuyopon nhà ta đã tỏa sáng trở lại, vai nằm giữa chính diện và phản diện, lại là vai chính nên tha hồ mà rụng tim nha~ (///ω///)

Dr. Rintaro's reveal

$
0
0
Con mụ geisha động lòng người đây =)))))))))))


no title

Hồi Raouđã thấy rồi mà giờ thấy lại: mụ này không hợp với kiểu đầu này đâu =))))))))))))))

no title
no title
Làm trò quái dị bệnh hoạn gì đây!?!?! ⊙_⊙

no title
Thân thiết quá hén ;))

Clip thì load mãi chưa rồi do dạo này net nhà sei không chịu hòa thuận với tudou và quầy thịt bò o(╥﹏╥)o. Có mấy cái hình đoán già đoán non tới nhăn não luôn o(╥﹏╥)o

Nhưng mà nói chung là mức độ hóng phim này không bằng những phim mới của anh mà mình hóng trong mấy năm trở lại đây :)). Không khéo thì lại theo gót DOCTORS với chả Dr. X bên TVAsahi, làm ss1, ss2, ss3.... ss thứ n, đến khi ổng giải nghệ thì thôi :)). Không chịu vậy đâu ~~ yada yada ~ (ノ-_-)ノ~┻━┻

P.s: tin vắn: Mizuki Arisa lấy chồng rồi, dĩ nhiên chú rể hổng phải Shingo :)). Đấy là cái lý do cặp nào trông cặp kè thân thiết trên truyền hình thì khả năng về với nhau ngoài đời là cực thấp mà lại :))))))))

Chúc mừng chị!

[8] Cuối năm xem gì?

$
0
0
Dreams Link - Nhất liêm u mộng - Giấc mộng sau rèm: một cái phim feel-good đúng nghĩa.

Tiểu thuyết đọc từ hồi còn trốn học coi cọp trong nhà sách (ôi một thời oanh liệt :)) ). Truyện đơn giản, mình lại đọc một loạt gần chục cuốn nên không ấn tượng mấy, chỉ nhớ được cảm giác đoạn kết khiến người ta thỏa lòng. Phiên bản 2007 của Trung Quốc, vẫn mang hơi thở tiểu thuyết Quỳnh Dao nhưng có màu sắc trẻ trung hiện đại, khác hẳn kiểu làm sướt mướt diễm tình của Đài Loan thế hệ trước.

Tình tiết không bao nhiêu mà làm tới tận 46 tập, đủ thấy độ dàn trải dông dài của nó rồi :v. Đặc biệt, hơn chục tập quay tại Pháp, xem cảm tưởng như đang xem quảng cáo du lịch =)). Nội dung thì cũng yêu đương, tay ba tay tư, sầu muộn bi kịch một rổ, dằn vặt rối ren một xe, éo le ngang trái một nùi, không có gì mới mẻ :))

Nhưng dù không muốn cũng phải thừa nhận: sei thích phim này. Sei cứ coi nó quài hết ngày này qua ngày khác, có bữa thức tới 3,4h sáng để coi, có đoạn vừa coi vừa cười hí hí, vừa khóc sụt sùi, tua đi tua lại những đoạn yêu thích :))

So với đống phim tình cảm bại não bây giờ thì đánh giá khá cao Dreams Link. Tình tiết hợp lý, nhân vật thống nhất, đường dây dẫn dắt uyển chuyển, tuy cũng có nhiều chi tiết sáo mòn nhưng cách thể hiện linh hoạt và tiết chế nên không gây khó chịu. Đặc biệt, phim tạo được không gian mơ mộng bay bổng đầy tình thơ ý họa, đây cũng chính là yếu tố đáng giá, gây nghiện nhất của phim :)). Nói chung, đã muốn làm phim feel-good thì nên biết tự lượng sức mình, làm sao ru ngủ được người xem trong không gian ngất ngây đầy chất men của sự thi vị lãng mạn là đã thành công, đừng có giả bộ nguy hiểm, thuyết giáo đạo đức hay giảng giải nhân sinh làm cái quái gì cho nó phản cảm ra :))

Cùng một mô-típ "cưới trước yêu sau", nhưng tình huống trong Dreams Link không giống kiểu ngược tâm ngược tấm ngược tẩm ngược tầm như "mốt" hiện nay. Mình thích xuôi chứ không thích ngược, và bản chất mình là thiên vị phụ nữ nên vẫn thích xem một cô gái được yêu thương, che chở, cưng chiều hơn gấp vạn lần xem người ta vùi hoa dập liễu, dù vùi dập với bất kì nguyên nhân hay động cơ nào. Nhất là khi cô gái xứng đáng với sự yêu thương, che chở, cưng chiều đó thì xem càng đê mê =))

Cho nên về Phí Vân Phàm - một câu thôi: phải.lấy.người.như.anh!! :))

Nhưng Phí Vân Phàm hình như chỉ là một kiểu mẫu lý tưởng mà chị em nhắm tới, chứ e rằng đã tuyệt tích giang hồ từ lâu :)). Phí tiên sinh hao hao giống Rhett Butler, một người đàn ông đầy bản lĩnh, phải lòng một cô nàng ngây thơ chưa biết mùi đời, một cô nàng bất trị bướng bỉnh, một cô nàng không yêu mình, không thuộc về mình, biết là bụi gai mà vẫn liều lĩnh đâm đầu vào, thông minh tuyệt đỉnh mà cũng khờ khạo đến khó tin. Người đàn ông như vậy, không có tỏ tình, chỉ có cầu hôn, xem hôn nhân là một ván bài mà mình đang cầm sẵn con bài xấu, nhưng vẫn kiên quyết xông về phía trước bất chấp tất cả. Đó, đàn ông quyến rũ nhất, vẫn là tuýp cổ điển như thế :))

Về diễn xuất thì Trương Gia Nghê đoạn đầu diễn hơi ngúng nguẩy, vài chỗ khác hơi phô trương, nhưng hầu như là tốt, lại được sự tươi trẻ hồn nhiên bù vào, nên hợp vai và tròn vai. Riêng Phương Trung Tín thì không được vẻ hào hoa lịch lãm như Lưu Đức Khải bản cũ, nhưng có sự rắn rỏi vững vàng, lại có gì đó phong cách Pháp đầy tự chủ tự tin. Hai người này lúc đầu thấy không có chemistry lắm, nhưng càng xem càng thấy ổn, và đến gần cuối thì mê chết =))))))))

Thoại sến nhưng hay :)). Có mấy câu người xem nghe còn rụng tim, huống hồ Tử Lăng =)))))

Ấn tượng nhất vẫn là lời cầu hôn của ảnh.

"Nếu cô không nghĩ tôi thừa cơ lấn tới, nếu cô không nghĩ tôi chọn thời điểm quá khéo, nếu cô không nghĩ tôi quá đáng ghét hay quá già, thì tôi hi vọng cô có thể tiếp nhận tôi làm chồng của cô".

"- Tôi sẽ không thể làm người vợ tốt. Tôi không biết làm việc nhà, không biết nấu cơm, không biết giao tế, không hiểu sự nghiệp của ông.
- Tôi không cần quản gia hay đầu bếp, không cần nhà ngoại giao, không cần quản lý.
- Vậy ông cần gì?
- Cô! Chỉ cô mà thôi.
...

- Tôi rất thích khóc.
- Cô có thể ở trong lòng tôi mà khóc cả ngày.
- Tôi còn không chịu nói lý lẽ.
- Không sao. Tôi sẽ nhường nhịn cô.
- Tôi rất cứng đầu bướng bỉnh.
- Tôi thích sự cứng đầu của cô.
- Tôi... tôi không biết gì hết.
- Tôi không quan tâm. Tôi sẽ cưng chiều cô.

- Một cuộc hôn nhân như vậy, hoàn toàn không công bằng với ông. Ông vì sao nhất định phải cưới?
- Đó là vấn đề của tôi, không phải vấn đề của cô. Cô không cần phiền não. Chỉ cần suy nghĩ một điều: có muốn lấy tôi hay không".


Chết luôn *__*. Nghe xong muốn lấy gấp ảnh luôn chứ không đùa *___*

*đi thử áo cưới*
"- Sao anh biết kích cỡ của em?
- Dùng mắt để nhìn, dùng đầu để nghĩ, dùng tim để đo. Kích cỡ của cô dâu, anh đương nhiên phải biết".


"- Sao em cứ tính tình con nít, mỗi lần giận lên là đem hết đồ đạc trả lại cho người ta? Em lấy đi của anh, lẽ nào chỉ có dây chuyền và nhẫn cưới? Những thứ em đánh cắp của anh, em làm sao mà trả?
- Em đánh cắp đồ của anh?
- Em cắp đi trái tim của anh, tình cảm của anh, sự kiêu ngạo của anh, khí khái đàn ông của anh. Rất nhiều thứ đã bị em đánh cắp. Sau này em không được tùy tiện hoàn trả đồ, vì em đã không thể trả nổi nữa rồi".


Không ngờ đến cái tuổi này rồi mà sei vẫn khoái nghe những câu như vậy =)))))))))))))))))

Lễ Tết coi mấy thứ tươi mát ngọt ngào như vầy thì không biết cả năm có bị ngào đường chết ngộp không đây =))))))))))))

Life in Japan

$
0
0
Well, I have started my life in Japan once more time. Good things and bad... no, not-so-good things happened XD.

Good things:
- The place I'm living is really nice. Single room, fridge, toilet, air-conditioner attached; lots of electric stuff is available, saved me from  being broken.
- We're in the mid of cherry blossom season, lots of sakura trees outside the door.
- 1 year is really long and the studying is not as tight as I expected.

Not-so-good things:
- It's so far from the downtown Osaka :(. It's a pain to walk to the nearest train station :((((( (and with all those slopes.... bicycle is also a nightmare '__')
- No torrent usage! Well, totally expected, though I'm still heart-broken thinking about living without downloading as much dramas as I like every season ;_;
- No baito at this point of time ;__;

Will find my way out of here during golden week to visit my friend in Tokyo etc...

That's it for now. Have a nice day minna!

[10] Trường tương tư

$
0
0
Ý tưởng viết về truyện này đã lởn vởn trong đầu cả nửa tháng nay nhưng mãi không viết nổi, đây đã là lần thứ 3 gõ mấy dòng nhập đề này =)))))))

Nguyên nhân chính là lần nào muốn viết, viết được nửa chừng lại thấy cái truyện nó không đủ hay, không xứng đáng phải dành ra cả mớ chữ như này để nói về nó :)). Những thứ thật sự muốn nói thì lại là những tình tiết nhỏ thôi.

Truyện này hồi 2 năm trước có theo dõi, chẳng qua vì thích cái tựa: trường tương tư - nỗi nhớ dài (tương tư chính ra là nhớ, nhưng ngoài nỗi nhớ vẫn còn cái gì khác nữa, cháy bỏng hơn, khắc khoải hơn), cộng thêm tác giả Đồng Hoa nên cũng tò mò, chứ thể loại thần thoại như này vốn chẳng bao giờ mặn mà (thần thoại đông-tây, Việt-ngoại đều chung số phận bị sei bỏ xó :v).

Ấn tượng đầu tiên còn nhớ được là cái truyện không mang nặng tính thần thoại phép thuật, mà trở về kiểu tự sự tâm tình của Bộ bộ kinh tâmThời niên thiếu. Có lẽ bởi vậy nên dễ đọc hơn bộ tiền truyện của nó là Từng thề ước.

Sẫn nhắc tới thì đá qua luôn là mình không thể đọc nổi bộ Từng thề ước, thứ nhất là vì tên tuổi nhân vật, danh xưng loạn cào cào, đọc muốn nhức não, thứ nhì là trận pháp, ngũ hành bát quái, thần binh lợi khí ùn ùn xuất hiện, khiến đầu óc quay cuồng luôn, thứ ba, quan trọng nhất, không ưa nhân vật chính, cả nam lẫn nữ, kéo theo chẳng thích cách mà cặp đấy yêu nhau. Nên đọc được mấy chương thì drop lẹ.

Sang đến Trường tương tư, chính cái không gian thoáng đãng, bình phàm của truyện khiến mình thấy dễ chịu. Nhân vật chính thuộc tuýp lý trí, lạnh lùng, vị kỉ - chính hợp ý sei.

Hồi đó đọc riết tới đầu cuốn 2 thì chán. Nguyên nhân là thấy tình tiết chậm ghê, mấy chap liền toàn tập trung miêu tả cảnh đàn ca hát xướng của đám cậu ấm cô chiêu, hoàng tử công chúa, diễn biến nếu có toàn là mấy vụ hẹn hò nhớ nhung tán tỉnh, bảo sao chẳng vừa đọc vừa ngáp đến sái quai hàm :))

Nửa sau cuốn 2 mới thật là "náo nhiệt" chứ. Nào là dùng xuân dược ép hôn, nào là cướp dâu trong ngày cưới, nào là thất tình sinh bệnh... những tưởng đủ các thể loại sến từ cổ chí kim của Hàn Dép Tung Của đều đoàn tụ ở chỗ này, đọc chỉ khinh khỉnh phì cười chứ chả thấy cảm động tí ti ông cụ :))

Cứ nghĩ tới cái cốt truyện xàm-nhàm-nhảm của nó là lại thấy bộ này không xứng đáng để sei viết đống chữ phía trên :))

Nhưng viết cũng đã viết rồi. Cái thật sự muốn nói là cái từ đây trở về bên dưới.

Tiểu Yêu - là một nhân vật, như đã nói ở trên - lý trí, lạnh lùng, vị kỉ. Nhưng khác với mấy em nữ khác, đây là một nhân vật có chuyển biến, cũng chính là điểm mình thích nhất. Nói gì thì nói, chưa từng thấy em nào được tác giả bảo kê cẩn thận như em này: cha là vua 1 nước, ông ngoại là vua nước khác, anh trai sau này cũng lên ngôi, bạn trai là tộc trưởng đại gia tộc đệ nhất phú quý, bạn nhậu là yêu quái khét tiếng lục lâm, có chín cái mạng, mỗi khi ngắc ngoải sắp chết lại được sớt cho 1 mạng :)). Tuy cũng có trắc trở, khổ tâm, nhưng sau cùng vẫn là được bảo bọc trong vương giả nhung lụa đến phát ghen >"<

Nói tới tình phụ tử thì thích nhất câu này của Tuấn Đế, lần đầu đọc được suýt rơm rớm nước mắt:
"Nước mắt con gái chính là nói lên người làm cha chưa làm tròn bổn phận".

Đồ Sơn Cảnh là mẫu đàn ông quá xá lý tưởng để lấy làm chồng :)). Anh chàng hồi đầu có đôi chỗ nhu nhược, rụt rè quá (đàn ông phải mạnh dạn, chủ động chút chứ, cứ để chị ấy sấn tới thì tội nghiệp người ta lắm :))) ), nhưng mà đoạn sau thì ổn, biết tiến biết lùi, biết mưu mô biết chân tình, cương nghị mà dịu dàng, ôi thôi nói chung là hoàn hảo quá chả còn gì để nói :)))))))

Tương Liễu - cái anh được đông fans thương tiếc nhất khi đọc tới cuối truyện, thì chả biết sao sei chẳng cảm giác gì '__'. Nhiều người thương cho mối tình chưa bao giờ được bày tỏ của anh, sei thì cho rằng, biết chẳng có kết quả, không có tương lai thì bày tỏ làm chi, khéo mất đi tình bạn chẳng đáng tiếc lắm ư? Nhiều người thương cho kết cục bi thảm của anh, sei thì thấy rằng cái kết đó vừa đẹp vừa hợp với tâm nguyện của anh, một người lính.

Chuyên Húc - nhân vật nam được tác giả dụng công miêu tả nội tâm nhất, vì thế cũng để lại ấn tượng nhiều nhất. Đôi khi có cảm giác không phải Cảnh, mà Chuyên Húc mới là nam chính truyện này.

Thế nhưng nửa đầu truyện, Chuyên Húc lại rất mờ nhạt. Xuất hiện bảnh bao, lịch thiệp nhưng gian xảo, giả tạo, độ cá tính, đáng yêu thua xa 2 anh nam kia. Đam mê quyền lực, không từ thủ đoạn, lãnh đạm vô tình. Nhìn chung là đáng ghét lắm lắm. Nhưng càng ngày, khi những đoạn miêu tả nội tâm Chuyên Húc càng rõ ràng, dày đặc, càng thấy Chuyên Húc "người" hơn, càng cảm thông hơn. Tuy giang sơn mỹ nhân chẳng thể cùng lúc có được, âu đó cũng là cái giá phải trả, nhưng không khỏi thấy tội nghiệp cho hắn.

Khổ thân. Người lúc nào cũng xem như em gái thì lại phải cưới làm vợ. Người luôn khao khát muốn cưới làm vợ thì phải xem như em gái. Đau khổ không phải vì không thể có được, mà đau khổ vì đã từng có, đã có thể có nhiều hơn, nhưng lại phải trơ mắt nhìn từ từ mất đi. Con người ta đau nhất là khi phải hoài nghi quyết định của bản thân, hối tiếc vì những gì mình đã không làm (chứ không phải hối tiếc vì những gì mình đã làm). Chuyên Húc giống như bị lọt xuống một vũng lầy do chính mình tạo ra, để rồi cứ chìm dần, chìm dần mà không thể kêu cứu với ai, không thể tâm sự cùng ai, để rồi trong lúc vùng vẫy tuyệt vọng, mắc phải sai lầm, nên càng lún sâu hơn, không thể cứu vãn.

Mình nghĩ, Chuyên Húc là người nặng tình và si tình không thua cha mẹ hắn, không thua Tuấn Đế. Cha mẹ hắn cả đời uyên ương một đôi, Tuấn Đế không màng thiên hạ chê cười, quyết cả đời chỉ có một người vợ. Nhưng Chuyên Húc thì không có cơ hội được sống thật với lòng mình như cha mẹ hắn, vì nặng gánh bổn phận mà cũng không thể bất chấp tất cả như sư phụ hắn. Hắn chỉ có thể giấu khát vọng xuống nơi sâu nhất con tim mà yên lặng sống qua ngày.

"Nếu người thân chúng ta còn sống, ta sẽ giống cha mình, suốt đời chỉ yêu một người con gái. Ta sẽ bắc xích đu cho nàng, trồng hoa phượng hoàng cho nàng, kẻ lông mày cho nàng, tô son cho nàng. Ta sẽ dắt nàng về Nhược Thủy và cầu hôn nàng dưới gốc cây nhược mộc. Dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ ở bên nàng mãi mãi".

Ước vọng bình thường mà với Chuyên Húc lại nghe hoang đường tới mức chính hắn cũng thấy nực cười. Không biết khi cười như vậy, hắn cảm thấy gì...

Nói chung, Chuyên Húc là loại nhân vật không khiến mình thích, nhưng khiến mình rất thông cảm, tuy có thể thông cảm, nhưng không thể tha thứ, là nhân vật có nội tâm bão tố và mâu thuẫn nhất, cũng là nhân vật thấm đẫm nỗi sầu tương tư tích tụ qua năm rộng tháng dài, qua biệt ly và tương tụ. Dù chưa hẳn là một tính cách hay, nhưng vẫn là một con người đáng nhớ.

Ngoài ra, truyện này có vài nhân vật đoạn đầu thấy kiêu căng phách lối, nhưng sau lại dễ thương, như A Niệm, Phong Long; cũng có người đoạn đầu thấy phóng khoáng đáng yêu, nhưng sau lại tham lam ích kỉ đến nhỏ nhen, như Hinh Duyệt.

Tóm lại, không quá thích Trường tương tư, nhưng thỉnh thoảng lôi mấy đoạn tự tình, yêu thầm, nhớ nhung, sầu khổ của Chuyên Húc ra đọc, cũng là một loại giải trí <-- thú vui quái đản :)))))))))

P.s: Đọc truyện mới, thể loại hiện đại của Đồng Hoa là Nửa thời gian ấm áp, mà thấy dở quá, dở hơn Bí mật nữa -.- (nào giờ cứ tưởng Bí mật là cái truyện dở nhất rồi, mà không dè còn có bộ mới phá kỉ lục). Chị này viết cổ trang thì ổn chứ hiện đại thì chắc né xa (trừ Thời niên thiếu đọc cũng được).

Renai jidai ep 1

$
0
0



Phim này không nằm trong kế hoạch xem, nhưng hôm qua rảnh quá liếc sơ qua nội dung thì phát hiện ra nó là bản remake của Alone in love, nên lật đật down về coi :))

Alone in Love là phim lãng mạn, slice of life của Hàn Quốc mình thích nhất từ trước tới nay, thích từ phút đầu tiên của phim cho đến cuối cùng vẫn không làm mình thất vọng (dù đoạn giữa hơi lằng nhằng chút). Thích nhất là cái không khí đời thường, lãng đãng, bình yên của nó. AiL cực kì thành công trong việc miêu tả một nỗi cô đơn đắng chát, ngậm ngùi, lẩn khuất, triền miên. Ta quen sống với cô đơn đến nỗi dần mất đi ý thức về sự hiện diện của nó, ta không biết mình đang cô đơn, hay vì luôn biết rằng có một người giờ này cũng đang quạnh quẽ như ta, chút an ủi nhỏ nhoi khiến lòng vơi trống vắng?

Mình không đòi hỏi bản mới phải khai thác cùng một nỗi cô đơn đó, nhưng phim này muốn thành công thì trình độ diễn xuất phải cao hơn. Cặp chính, chị gái diễn ổn đó (dù nhiều lúc thấy hơi bị õng ẹo), còn anh trai thì chưa được (anh trai trong bản HQ đáng yêu lắm :x). Mới tập 1 nên cũng khó nói, nhưng chemistry tạm được chứ chưa kẻ tung người hứng nhịp nhàng, phát huy được độ duyên dáng cao cấp của thoại như bên kia. Mấy nhân vật phụ chưa ai ấn tượng.

Cách cắt phim chưa nhuyễn lắm, khiến cho mạch cảm xúc không được liền lạc. Phim này thoại nhiều cái hơi "lộ", nói rõ ra quá -.-. Tình tiết cũng không thú vị bằng phim cũ. Nói chung là còn thua xa AiL.

Thực ra kiểu làm phim của Renai jidai giông giống Saiko no rikonđó, nhưng SnR cuốn hút hơn, do tính cách nhân vật đặc biệt hơn. Nhân vật trong Renai jidaiđời thường, nên nhịp phim phải trầm lắng một chút mới phù hợp (kéo theo phải chấp nhận bị ế để có được phim hay =)))))) - AiL nghe nói hồi chiếu ở Hàn cũng ế dữ lắm :)) ).

Hiện phim vẫn chưa có Engsub. Nhìn cái dàn cast không có cái tên nào quen thì chắc lành ít dữ nhiều nha Σ( ̄□ ̄;)

Pure PR

$
0
0
Mỗi lần gõ chữ "pure" bằng tiếng Nhật để search thì khá phiền phức nên post lên đây để dành.


Chị Wakui Emi quá xá đẹp! (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥
Anh Tsutsumi Shinichi quá xá bảnh (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥


Trong clip này có người đẹp Ryoko cùng với vụ cướp spotlight trắng trợn của anh đẹp trai nhí nhảnh nữa ≧◡≦

Trai Nhật mang tiếng kém sắc ở đâu không biết, chớ mấy anh hồi 90s ngó vô thấy đẹp liền luôn: cao lớn, chân dài, nam tính  ♥‿♥. Trong phim này còn có anh Takahashi Katsunori cute quá trời quá đất ♥

[Update] Henshin ep 2 - Dự cảm

$
0
0
Henshin vs 02.mp4_thumbs_[2015.04.10_23.34.26].jpg
LINK

------

Rảnh rang nhiều ngày ngồi nấu súp giúp đời :)))))). Phim WOWOW ít thoại dịch mau thặc =)))))

Sắp tới WOWOW cho ra mắt tới mấy cái jidaigeki. Jidaigeki bản thân nó đã khó xem, lại còn vào tay cái đài này, lại không có sub, chắc phải có niềm tin mãnh liệt mới xem nổi quá :)))) Hoặc là YYTeS bố thí cái nào coi cái đó :))

Về các phim do seichan1188 vietsub

$
0
0
Vốn đó giờ làm sub vì thích và vì hứng, release là coi như hết nhiệm vụ (trừ phi lỗi nhiều quá cần encode lại, mà nhớ chưa từng để xảy ra trường hợp đó (ღ˘⌣˘ღ) ), không bao giờ quan tâm tới phim nổi hay chìm, cũ hay mới, không nhận request, và cũng hổng quan tâm phim có ai down hay không (=))))))))))) ). Nhưng tình hình làm cũng kha khá rồi, LJ mình cũng có tương đối nhiều người biết (đối với mình - một kẻ thích ẩn dật, thì đó là quá nhiều), mà giang hồ hiểm ác, mình lại đang ở cái chỗ kỉ luật gắt gao nên đâm sợ, không khéo có ngày bị thộp cổ thì toi :)), nên nghĩ ra vài cái yêu cầu vớ vẩn để bảo vệ bản thân (cũng chả bảo vệ nổi nhưng an tâm là chính lol). Mình không ép được ai nhưng tôn trọng mình thì mình tôn trọng lại, vậy thôi ( ̄︶ ̄).

- KHÔNG POST LÊN STREAMING SITES VÀ BUÔN BÁN SUB<--- điều lệ siêu căn bản.
- Nếu nhất định phải post lên các trang online thì mình khẩn thiết đề nghị năn nỉĐỪNG ĐỀ TÊN MÌNH VÀ KHÔNG ĐƯỢC DẪN LINK VỀ LIVEJOURNAL NÀY!! LJ này mình dùng đã 4, 5 năm nên thiệt tình không nỡ xa nó đâu T^T
- Nếu muốn dẫn link share cho nhiều người biết (như trên facebook chẳng hạn), ĐỀ NGHỊ DẪN LINK TRANG NÀYhttp://sei-bietbay.dreamwidth.org. Mình tạo trang này với mục đích share và lưu trữ phim, LJ cá nhân chỉ là nơi thông báo release, nên vui lòng để yên cho nó (LJ này có mấy chuyện lăn lộn vật vã khùng điên, đem trưng ra chỗ công cộng xấu hổ lớm (///ω///) ).
- Mình chỉ làm hardsub. Miễn xin softsub.
- Không encode bản HD (trừ trường hợp kiếm không ra raw SD). Máy cà tàng rồi, phải ra sức nâng niu em nó T^T
- Mình chỉ up lên mega, vừa để chia sẻ vừa để lưu trữ. Bạn nào không down được vui lòng tự tìm cách ( >﹏<。)
- Reup lên các host khác tùy ý (cảm ơn nhiều! ♥‿♥)
- Phần nội dung, tóm lược phim hoàn toàn là tự viết. Đề nghị đừng chỉnh sửa thêm bớt :))
- Repost tùy ý, khỏi credit cũng được (phim mình làm hầu như không bao giờ đụng hàng nên liếc sơ qua là nhận ra =))) ). Có điều, nói trước với mình một tiếng, mình sẽ vui hơn (>‿◠).

Đó, nghĩ nát óc ra được mấy cái vậy thôi T^T. Tự thấy bản thân dễ tính vụ bản quyền này nọ, nhưng khi hợp tác với nhóm khác thì sẽ theo luật của nhóm đó (>‿◠). 

Đời sống ở Nhật [1]

$
0
0
- Tía má nó chớ yappari là chốn này ít xài thẻ (đặc biệt là thẻ nước ngoài) để trả tiền lớm -.-, bữa giờ 90% toàn trả bằng tiền mặt thôi -.-. Các vị phụ huynh cứ cãi mình!! ~_~ (mà mình cũng dở hơi, biết rõ bản thân đúng mà hổng dám cãi lại ~_~).

- Gởi giấy tờ mở tài khoản ngân hàng rồi mà 2 tuần mới xài được. Báo hại chưa mua được iphone. 1 man/tháng, cũng không tệ. Nhưng đang thắc mắc mạng au hay docomo tốt hơn (ấn tượng nghiêng về au hơn).

- Không biết đi học hay đi ngắm người '__'. Trai Nhật gái Nhật đều xinh ≧◡≦. Gái thì da trắng má hồng còn trai thì trông phong cách tuy nhiều thằng mặt cũng nhơn nhơn thiệt XD). Thích chị gái thu ngân của konbini trong trường, răng khểnh lúm đồng tiền tóc đuôi gà (nên hầu như ngày nào cũng ghé dù mỗi lần mua đều dưới 200yen XD).

- Hôm qua đi xem hoa anh đào cuối mùa (không phải ohanami đâu, vì không có trải chiếu nhậu nhẹt, mà chỉ được đứng dưới bóng hoa mà ngắm thôi). Vì xem vớt nên người ta đông, tuy không đời nào đông bằng mấy cái hội sách ở VN đâu (dân tình nhà ta mê sách hay không còn thú vui nào khác thì không biết).
+ Hoa đẹp đồ ăn ngon, mà uổng cái là ăn trưa trễ nên no mất tiêu :(. Nhưng dù no rồi mà đi ngang quầy oden thấy có chưng hình Nakai Masahiro cùng vài nghệ sĩ khác từng ghé quán này nên trước khi kịp suy nghĩ đã nhảy vô mua =)))))))))).
+ Gió mạnh hoa rụng ào ào vậy mà không có 1 cọng rác O_O
+ Lúc đi đi cả đám lúc về giải tán hết rồi nên phải về 1 mình T_T. Vẫn là kết luận đó: xe điện ở Osaka khó đi hơn Tokyo n lần T_T. Ở Tokyo vô liếc mắt qua 1 cái là biết đi liền, nhưng ở đây, thứ 1 là các line quá chằng chịt, thứ 2 là hướng dẫn khó hiểu, thiếu chi tiết (có thể là quá nhiều không thể bao quát hết nổi nên tới trạm nào chỉ có hướng dẫn của trạm đó thôi). Dẫu sao cũng đã nắm được cách đi nên chắc từ từ sẽ bớt lạc đường T_T. Mỗi lần lạc đường quay lại phải mất 180y nên nghe tiếng thẻ kêu pít pít mà đau tim gần chết T_T
+ Ở trạm Tenmabashi có tấm poster bự hình Katori Shingo phanh ngực =)))))))))))))))))))))))). Dừng lại ngắm đứng tròng con mắt hết 5' (giải thích tào lao là sei hông có thích khoe thân đâu, chẳng qua là bữa giờ ra đường chưa thấy SMAP lần nào,  ý quên, có hình quảng cáo Dandy House của Kimura Takuya, nhưng thôi không tính - ủa Kimura Takuya không phải SMAP hả =)))))))))))))) - giờ mới thấy nên xúc động ý mà :"> - kết thúc giải thích tào lao).

- Gạo ngon trứng ngon thịt gà ngon ♥. Sei vốn không phải là đứa sành ăn (mức độ không bao giờ phân biệt được gạo Nàng Hương với gạo Ngon Đài Loan mùi vị khác nhau ra sao =))))) ), nhưng ở đây nó ngon thẳng thừng lộ liễu trần trụi thô thiển, dù sei đã mua loại rẻ nhất và không phải nấu bằng nồi cơm điện rồi đó >_<

- Nhắc tới nồi cơm điện mới nhớ. Nồi cơm bình nước đều được phát nhưng chờ hơi lâu do số lượng có hạn mà nhân mạng có thừa T_T. Thôi biết đâu nhờ thế nhuần nhuyễn cách nấu cơm bằng bếp ga =))))))))))))))

- Bắt chuyện với 1 bạn nữ thì nói một hồi câu chuyện xoay ra chủ đề giải trí. Mình nói với bạn ý:
+ Mình không thích JE nhưng mình là fan SMAP.
+ Mình thích SMAP nhưng không thích Kimura Takuya.
+ Mình là fan Sakai Masato mà mình cũng là fan Kanno Miho
Kết luận của đối phương là "bạn có sở thích thật đặc biệt" :))

Cá nhân không thấy đặc biệt chỗ nào, nhưng thôi cứ cho là đặc biệt đi :)))))))))))

Drama mùa xuân 2015

$
0
0
- Algernon ni Hanataba wo: phim dở, diễn xuất kém. Xin hết.

- Kokoro ga Pokitto ne: love comedy. Không ấn tượng lắm vì cliché nhiều quá. Nhưng Abe Sadao thể hiện vai diễn thật là tốt và Mizuhara Kiko khá thú vị.

Mở ngoặc là có thể vì anh Hasegawa Hiroki và bạn gái này diễn hai vai mà mình (và triệu người khác) say mê trong Attack on Titan là Levi heichou và Mikasa mà mình sẽ dành cho cái LA này vài phần kì vọng, chứ từ khi nhảy vô cái động của manga này, rồi ngó qua vai chính do nam diễn viên mình dị-ứng-nhất-từ-trước-tới-nay thủ diễn là đã quyết định KHÔNG! KHÔNG! và KHÔNG! xem LA rồi =)))))))). Nói thật, bạn Kiko hợp vai lắm lắm ♥. Đóng ngoặc.

- Fuben na benriya: phim lãng nhách, nhưng chemistry tốt :)). Phim 30', nội dung thế cũng được :))

- Yokoso, wagaya e: lâu lắm rồi không xem phim có thành viên Arashi đóng chính do không thích bị ép nghe nhạc Arashi. Phim có phong cách mystery, hồi hộp, giựt gân. Mấy đoạn stalker hơi bị rùng rợn, sei phải vừa xem phim vừa che mặt =)))))))). Aiba Masaki diễn cũng được (mà vai này cũng chả có gì khó diễn).

Tuần này có Dr. RintaroI'm Home. Tự mình thấy ngạc nhiên vì mức độ hóng I'm Home của bản thân :))))). 2 phim này casting đều quá tốt rồi, nhưng nội dung thì rõ ràng I'm Home hấp dẫn hơn :x.

Date

$
0
0
Surprisingly, it was a very very cute love comedy with charming characters, charming dialogs and perfect interactions ♥. I love the way the writer pushed the main couple together with typical situations but let them play themselves so that the outcomes were always unpredictable hence interesting and fun to watch ^_^. I also adore the writer's opinion about romance and marriage, which might feel weird at first but had its own reasonings and I believe it is existing somewhere among us. The writer had a very open opinion about marriage but still, seemed to be traditional since he treasured traditional values of kisses and sex a lot. I like that too ^_^

I will look forward to the sequels. Exciting to see how they will spend their dates, with the fact now they're clearly knowing their love for each other ≧◡≦


约会~恋爱究竟是什么呢~.Date.Koitowa.Donnamonokashira.Ep04.Chi_Jap.HDTVrip.704X396.rmvb_002746198.jpg

Một bộ phim siêu dễ thương nói về chuyện hẹn hò, các kiểu hẹn hò, bí quyết hẹn hò... của hai con người chưa bao giờ hẹn hò và không biết làm sao để hẹn hò, không coi trọng yêu đương, xem yêu đương là thứ tốn thời gian, quỹ thời gian quý giá cần dùng vào những việc có ích hơn như đọc manga và xem các bộ phim chiêm nghiệm đời sống, hoặc là hoàn thành đống tài liệu được giao ở cơ quan, luyện tập thể dục thể thao, hay soạn ra thực đơn chi tiết mỗi ngày... chẳng hạn XD

Thế mà hai con người vốn hài lòng với đời sống tách rời bầy đàn đó, một ngày kia bỗng muốn hẹn hò, và hay ho (định mệnh aka tác giả an bài) làm sao mà vừa liếc qua đã nhìn trúng nhau =))))))).

Xem phim có cảm giác tác giả dùng một sợi dây (không phải tơ hồng, dây thừng cỡ lớn mới đúng) để trói hai người lại với nhau, khi sắp xếp hàng loạt chi tiết "ngẫu nhiên một cách hợp lý" để họ cùng xuất hiện, và phải đối diện nhau trong một không gian không có đường tẩu thoát. Nhưng điểm mình thích đó là, hai người này cũng chẳng phải tay vừa, tuy bị trói vào những tình huống phổ thông, nhưng cách họ hành xử hoàn toàn phá vỡ những khuôn mẫu, chính điều này đã giúp định hình tính cách nhân vật, khiến họ thật sống động và thú vị, cũng khiến câu chuyện thật đáng yêu và đáng nhớ.

Takumi và Yoriko là hai cá thể lập dị, nhưng đứng gần nhau thì họ không còn lập dị, điều này giúp họ không cần ngần ngại, không còn lẻ loi, nhưng cũng thật buồn, vì người này không thể giải quyết vấn đề của người kia, không thể đem lại hạnh phúc cho người kia. Thế mà, họ đồng thời đều là những người dịu dàng, hay lo nghĩ cho người khác, nên họ biết chấp nhận nhau và chấp nhận những người xung quanh nhau, điều này vô hình chung lại là điều kiện cần có của một cuộc hôn nhân, trên cả tình yêu đôi lứa.

Phải, tác giả kịch bản đã nêu lên một quan niệm về tình yêu và hôn nhân hơi khác thường, nhưng là một câu trả lời hợp lý, dẫu hoang đường, cho những vấn đề về tình yêu và hôn nhân trong xã hội Nhật Bản hiện đại (tỉ lệ không kết hôn, kết hôn trễ, ly hôn cao, sống thử, ngoại tình...). Giao kèo về hôn nhân được nhắc tới trong phim, đôi bên cùng có lợi, thuận lý thành chương tới từng chi tiết, lại bất ngờ trở về giống như những cuộc hôn nhân trước kia của ông bà ta, chẳng qua chỉ là một sự phân hóa sức lao động và bổn phận, tôn trọng nhau để cùng chung sống. Yêu là một loại trải nghiệm tình cảm nhưng hôn nhân là việc lựa chọn đối tác thích hợp để cùng nhau đi hết chặng đường đời.

Nhưng cùng lúc đó, biên kịch cũng dành ra một khoảng trống cho ước mơ, một ước mơ bình thường bướng bỉnh, rằng mong sao, người thích hợp làm bạn đời ta cũng chính là người ta yêu và yêu ta sâu sắc, rằng cuộc đời phía trước không chỉ có bổn phận và sự tôn trọng mà còn có mật ngọt hoa hồng, còn có những khoảnh khắc vui sướng đắm say, còn có những kỉ niệm êm đềm ấm áp. Bởi vậy mà biên kịch không để (không nỡ để) cho họ đến đích ngay, mà bày thêm bao trục trặc, sóng gió, bao phá đám và bao lỡ làng. Biên kịch kiên quyết buộc họ lại với nhau, nhưng cùng lúc cũng buộc họ lại với nhiều người khác, mục đích chỉ có một: đó là để nhân vật từng bước khám phá bản thân, nhìn nhận được nhiều góc độ và con người. Để rồi, họ đã yêu mà không biết, họ đã tự phủ định quan niệm xem tình yêu như gió thoảng mây bay của chính mình từ lúc nào không biết. Để rồi, nụ hôn chỉ có thể trao ra khi họ hiểu rõ trong lòng mình có nhau, cũng là khi họ dũng cảm dấn thân vào con đường tình ái đầy ổ gà mặc kệ bao lời đe dọa, cảnh báo. Kết thúc cũng là những con người và cảnh vật như lúc bắt đầu nhưng thật ra cả cảnh và người nay đều đã khác. Thế mới biết, biên kịch yêu thương cưng chiều nhân vật của mình biết bao XD

Kozawa Ryota (Suzuki sensei, Legal High) là một cây bút tài năng, với trình độ viết thoại và xây dựng tình huống vào loại thượng thừa, khi biết dẫn dắt và đánh lừa khán giả trong một mạch chuyện khẩn trương nhưng thống nhất. Sẽ đón xem những tác phẩm khác của anh.

An và Hasegawa Hiroki diễn đều quá tốt. An hợp vai cực kì và anh Hasegawa thì vô cùng duyên dáng. Anh có đôi mắt thật biểu cảm, mang chút gì đó ngây thơ, dịu dàng. Bạn Nakajima Yuto cute, diễn xuất ổn dù nhiều khi thấy còn hơi lúng túng, nhưng điểm mình thích ở bạn là bạn đã tạo được cho nhân vật cái khí chất trưởng thành, chững chạc cần có, một kẻ thứ ba cư xử rất đẹp và rất vừa, không quân tử đến ngứa mắt cũng không nhỏ nhen đến tầm thường. Nói chung cho bạn vô danh sách cảm tình, chừng nào được đóng phim có kịch bản hay nữa thì sẽ lại lôi ra khen :))

Cảm thấy bấn anh Hasegawa quá rồi *___*. Hồi ảnh đóng Mozu đã chú ý, Mozu phim dở nhưng người trai đẹp thì nhớ mãi không quên lol.

Chốt lại bằng tấm hình hai người ngắm sakura (chính xác là đứng nghiêm nghía cái cây =))))) ).

[10] Hoa xinh không nỡ ngắt, đành xin nước nơi người

$
0
0
Cây bìm bìm nở hoa,
Quấn quít quanh thùng nước
(Hoa xinh không nỡ ngắt)
Đành xin nước nơi người.
(Haiku by Chiyome Kaga)

Người Nhật Bản gọi hoa khiên ngưu (bìm bìm) là "triêu nhan" (朝顔 - asagao), có nghĩa là "dung nhan buổi sáng", vì nó chỉ nở hoa kiều diễm vào buổi sáng, đến trưa, đóa hoa đó sẽ tàn.

Sáng sớm ra giếng múc nước, phát hiện ra đóa hoa khiên ngưu đáng yêu đang lặng lẽ nở rộ cạnh giếng. Song, thân hoa cũng uốn vòng quanh thùng treo.

Nếu muốn lấy nước, phải cắt đứt đoạn dây leo quấn quanh thùng kia.

Người yêu hoa chẳng nỡ làm bị thương dung nhan buổi sớm đó, đành tới nhà bên xin nước.

Có lẽ sau khi xin được nước rồi, cũng chẳng nỡ dùng, ngược lại dùng nước ấy tưới hoa.

Trích Xin nước nơi người - Thái Trí Hằng


Thích đọc truyện của chú này, một phần cũng vì chú ý nhiễm văn hóa Nhật (vì là người Đài Loan chăng) nên thấy gần gũi quá trời >_<. Mấy anh nam chính trong truyện của chú tuy cù lần nhưng ga-lăng ghê, không muốn thương cũng không được á >_<

Những truyện đã đọc: Lần đầu thân mật, Irish Coffee, Xin nước nơi người, Mix.
Thích: Lần đầu thân mật, Mix.

Kiseiju

$
0
0


Nhìn thấy poster này, tự nhiên xúc động (tuy không phải đoạn khiến mình xúc động nhất trong manga).

Năm nay bom tấn live-action nhiều quá, nội chuyện chọn đi coi cái nào cũng nhức đầu +__+. Chắc Shingeki no Kyojin quớ... '__'
Viewing all 878 articles
Browse latest View live




Latest Images