Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間
Viewing all articles
Browse latest Browse all 878

Bên kia bầu trời đêm...

$
0
0


2016.12.23.

Vào thời điểm Oda-san hát ca khúc này trong chương trình tâm huyết của bác, một mình với cây đàn, trong không gian trầm mặc gần như thành kính, bằng chất giọng dịu dàng như thủ thỉ vỗ về, có lẽ rất nhiều rất nhiều fans trên toàn nước Nhật, và cả ở ngoài nước Nhật, đang hoặc là khóc nấc thành tiếng, hoặc là âm thầm nhỏ lệ. Với một thời khắc nhạy cảm như vậy, mình không khỏi tự ám thị rằng Oda-san chọn bài hát như một cách an ủi những con tim tan vỡ, mà mình cũng là một trong số đó...

Những tưởng không còn nước mắt dành cho SMAP nữa, không bao giờ nữa, khi đã khóc cạn trong cái đêm 2016.01.18 ảm đạm kia, ngày giấc mộng tan tành, ngày khiến mình không bao giờ dám tin vào kỳ tích. Đã trải qua những phút giây tuyệt vọng tột cùng, nên những ngày khác sau đó chẳng khiến mình mảy may rúng động, dẫu đối mặt với bất kỳ tin tức gì. Mình ra sức lấp đầy cái khoảng trống trong tim, bằng sự từ bỏ, bằng sự thờ ơ, bằng sự trốn chạy hèn nhát. Mình không thể tin tưởng vô điều kiện, mình không thể mạnh mẽ và kiên định như người khác...

Vậy mà hóa ra, nước mắt vẫn còn để tuôn rơi, lại dễ dàng như thế, từng giọt từng giọt thấm đẫm nỗi đau cũ, từng giọt từng giọt nhắc nhở về thực tại phũ phàng. Hóa ra, hơn cả những khi đối mặt với tổn thương, người ta luôn dễ mủi lòng trước sự an ủi chân thành...

SMAP là một điều ảnh hưởng lớn đến nhận thức và cuộc đời mình. SMAP đến với mình trong giai đoạn mình chênh vênh giữa những lựa chọn, thúc đẩy mình ra quyết định, và rời đi khi mình đã vững bước trên con đường. Đếm sao hết những niềm vui SMAP đem đến, những tình cảm trong sáng và cảm động SMAP khơi lên bên trong mình, một kẻ khô lạnh và vô tâm như mình, khiến mình yêu thích bản thân biết bao, và yêu thích những gì mình chọn biết bao. SMAP đối với mình không chỉ là thần tượng, SMAP đối với mình là biểu tượng của ước mơ, một hiện diện đầy khích lệ và xoa dịu. Thế nên, bao nhiêu nước mắt dành cho SMAP cũng là xứng đáng, bao nhiêu nhung nhớ và cảm tạ dành cho SMAP cũng là xứng đáng.

Thực ra, mình cảm tạ SMAP nhất vì SMAP đã là SMAP mà mình biết và yêu thương đến phút cuối cùng, trọn vẹn là một SMAP của 25 năm diệu kỳ và rực rỡ. SMAP chọn chính tay bóp chết bản thân tại thời khắc cần thiết, quyết không để những thứ nhập nhằng vấy bẩn chính mình, giữ vẹn nguyên một giấc mơ ngang bướng và kiên cường của thuở ban đầu, để dù rằng ta phải chia tay nhau, ta có thể chia tay trong tự hào và thanh thản.

Nhưng mình vẫn khóc, mình khóc như bao fans đã khóc, vì đơn giản rằng, dẫu sao thì chia lìa vẫn thật đớn đau, cuộc tiệc tàn nào mà chẳng xốn xang buốt nhói? Nước mắt của kẻ đơn bạc trong một ngày lạc lõng, trật nhịp với thế nhân, nhưng đúng nhịp với con tim vừa được khơi nguồn bởi những giai điệu thân thiết chứa chan sự ân cần vỗ về đến quặn thắt...

Sau rất nhiều ngày không nhắc, hoặc cũng có thể là không dám nhắc, hôm nay, mình đã viết rất nhiều chữ "SMAP", để giải tỏa, để bù đắp, và để chính thức nói lời từ biệt. Mình không bao giờ muốn nhớ về SMAP như một nỗi đau, mình muốn nhớ về SMAP như một niềm vui bất tận...

Viewing all articles
Browse latest Browse all 878

Trending Articles



<script src="https://jsc.adskeeper.com/r/s/rssing.com.1596347.js" async> </script>