
Biết phim này nhờ coi cái Bistro có anh Oizumi Yo, được chiêm ngưỡng sự dễ thương vui tính muốn quỳ của ảnh (nhào vô nói không kịp tốp với Goro-chan về độc một chủ đề "nỗi đau khổ của những kẻ đầu quắn" =))))))))) suốt mấy phút liền, không cho ai xía mỏ XD), vậy nên lượn đi coi.
Bảo phim "hay" thì chưa phải, có điều nó khiến mình cảm tình bởi cái sự rất tự lượng của nó (thể hiện ở số nhân vật và cái thời lượng). Ý tưởng phim không mới, cách thể hiện cũng không đặc sắc, suốt phim bình bình không có điểm nhấn nhưng nó được đoạn chốt và cảnh chốt cảm động, kết hợp sự tự lượng rất thân thiện đối với sức kiên nhẫn của người xem đã đề cập ở trên, nên tạo được một dư vị đẹp trong lòng khán giả. Phim không hay nhưng vừa vặn.
Shibasaki Ko phim này đẹp và diễn tốt. Anh Oizumi đoạn gần cuối thật là đập chai XD. Bài themesong Hanatareru của Mr. Children cũng hay. Nhạc Mr. Children nghe thì bắt tai thiệt nha, nhưng mau chán, bài nào cũng nghe tới gần khoảng giữa là chán :))))))). Nào giờ kể ra thích nhất bài Tomorrow never knows :))
P.s: mà thiệt ra biết cái movie Kakekomi cũng nhờ coi Bistro (bởi mới nói đám già nhoi kia đã giới thiệu cho tui biết bao nhiêu người hay ho và thứ hay ho mà XD). Suýt lên kế hoạch nấu súp movie đó luôn đó. Chắc có thể kết luật là anh Oizumi có nhiều movie mà tui thích được rồi.