Phim có phần hình ảnh đẹp tê tái con tim. Chất tiểu thuyết trinh thám lãng mạn phương Tây dạt dào bảng lảng vừa u hoài nhắc nhớ vừa tha thiết mông lung ♥, kết hợp với lối dẫn truyện phớt tỉnh tửng tưng cùng diễn xuất có chút vờ vịt láu cá, lại có chút ngang ngạnh lõi đời, nửa của người diễn viên nửa của nhân vật, đáng lẽ đã có thể trở thành kinh điển...
![]()
... nếu nó có một kịch bản chặt chẽ hơn ( •᷄⌓•᷅ )
Tập 1 quá ấn tượng. Người đàn ông của điện ảnh Asano Tadanobu thì thôi không nói nữa (¯﹃¯ԅ), nhưng cả Ayano Go cũng (đột nhiên trở nên) quyến rũ làm sao (¯﹃¯ԅ). Trước The Long Goodbye, bạn này chưa từng thuyết phục được mình bằng diễn xuất. 2 phim của bạn mà mình từng xem và thích thì bạn toàn đóng vai một thằng khốn nạn, thoại nói ra chỉ khiến muốn nhào vô xáng bạt tai dập mặt mà thôi =)))))))))))))) (hay đây cũng là một loại thành công về diễn xuất? :))) ). Còn phim bản đóng vai quý ông thì lại dở, lười chẳng buồn chê :))))).
Tương tự, cũng chưa từng đánh giá cao Koyuki, nhưng phải công nhận chị này dáng đẹp dã man O_o, một cơ thể rất đàn bà với những đường cong bốc lửa, sành sỏi chín muồi, mơn trớn mời gọi người ta lao vào đắm chìm trong đó.
Nhạc phim hay tuyệt vời, hay tuyệt đối, hoàn thành không thể xuất sắc hơn nhiệm vụ chất xúc tác của nó, khiến những thước phim vốn đã quá nhiều tính nghệ thuật cho phim truyền hình nay được thăng hoa thêm một tầng cao mới, kiêu kỳ sang trọng hơn, và cũng hài hòa gợi cảm hơn, như một cô gái vốn nhan sắc đã mặn mà nay lại khoác lên mình lụa là gấm vóc, phục trang lộng lẫy, nên càng say đắm muôn phần (¯﹃¯ԅ).
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Chỉ tiếc thay, như đã nói, cô gái tuy có bề ngoài đẹp nhưng tính nết lại hơi nhạt nhẽo, nhìn thì thích nhưng để nói chuyện thì được đôi câu đã chán, đứng xa xa mà ngắm có khi sáng suốt hơn :)))))))))). Bởi mới nói, một bộ phim khuyết kịch bản hay cũng như gái đẹp thiếu muối, thực không khỏi tặc lưỡi lắc đầu cảm thán cho cái sự mỹ trung bất túc (′⌒`)

... nếu nó có một kịch bản chặt chẽ hơn ( •᷄⌓•᷅ )
Tập 1 quá ấn tượng. Người đàn ông của điện ảnh Asano Tadanobu thì thôi không nói nữa (¯﹃¯ԅ), nhưng cả Ayano Go cũng (đột nhiên trở nên) quyến rũ làm sao (¯﹃¯ԅ). Trước The Long Goodbye, bạn này chưa từng thuyết phục được mình bằng diễn xuất. 2 phim của bạn mà mình từng xem và thích thì bạn toàn đóng vai một thằng khốn nạn, thoại nói ra chỉ khiến muốn nhào vô xáng bạt tai dập mặt mà thôi =)))))))))))))) (hay đây cũng là một loại thành công về diễn xuất? :))) ). Còn phim bản đóng vai quý ông thì lại dở, lười chẳng buồn chê :))))).
Tương tự, cũng chưa từng đánh giá cao Koyuki, nhưng phải công nhận chị này dáng đẹp dã man O_o, một cơ thể rất đàn bà với những đường cong bốc lửa, sành sỏi chín muồi, mơn trớn mời gọi người ta lao vào đắm chìm trong đó.
Nhạc phim hay tuyệt vời, hay tuyệt đối, hoàn thành không thể xuất sắc hơn nhiệm vụ chất xúc tác của nó, khiến những thước phim vốn đã quá nhiều tính nghệ thuật cho phim truyền hình nay được thăng hoa thêm một tầng cao mới, kiêu kỳ sang trọng hơn, và cũng hài hòa gợi cảm hơn, như một cô gái vốn nhan sắc đã mặn mà nay lại khoác lên mình lụa là gấm vóc, phục trang lộng lẫy, nên càng say đắm muôn phần (¯﹃¯ԅ).








Chỉ tiếc thay, như đã nói, cô gái tuy có bề ngoài đẹp nhưng tính nết lại hơi nhạt nhẽo, nhìn thì thích nhưng để nói chuyện thì được đôi câu đã chán, đứng xa xa mà ngắm có khi sáng suốt hơn :)))))))))). Bởi mới nói, một bộ phim khuyết kịch bản hay cũng như gái đẹp thiếu muối, thực không khỏi tặc lưỡi lắc đầu cảm thán cho cái sự mỹ trung bất túc (′⌒`)