Tự nhiên dạo này có nhiều tin tức về cái chết quá nên có hơi giật mình. Kể ra thì dạo nào mà chẳng có tin người này người kia qua đời, nhưng nguyên nhân mình có ấn tượng đậm nét như vầy là vì hầu hết là người quen. Chậc =.=
Vẩn vơ nghĩ (quẩn) thêm chút nữa thì thấy có lẽ từ nay về sau sẽ càng có nhiều sự ra đi. Lá già lá rụng để một thế hệ chồi non nhen nhú (mà do khác biệt thẩm mỹ thế hệ và hiện trạng dân số trẻ của Nhật càng ngày càng trầm trọng mà chồi non bây giờ so ra chả có mấy gương mặt coi được -.-).
Làng giải trí thời nào có khán giả thời ấy. Mà ngày nào tui còn chưa bỏ cuộc chơi thì sớm muộn tui cũng phải chung đụng với lớp fans thời đại mới. Ngậm ngùi nhớ lại hồi mới chạy theo hố này, tui toàn gọi anh/chị xưng em với người ta, đâu như bây giờ... -.- Nghĩ đến một ngày có bé nào đó tìm phim hay hỏi han thông tin gì tui mà kêu tui là "cô" chắc tui thắt cổ... *mặc cảm tuổi tác trỗi dậy*
Mấy người được tui kêu là anh/chị năm xưa đều lấy chồng cưới vợ con cái đề huề hết rồi nhưng tui thì vẫn bám trụ nơi đây, vẫn chạy theo ngành giải trí hào nhoáng, vẫn xem sở thích là một phần tất yếu của cuộc sống, vẫn vui buồn cùng những nhân vật và những câu chuyện 2D, vẫn ngơ ngáo với đời... (may mà đã hết ăn không ngồi rồi -.-). Đôi khi cảm thấy mình sống quá ảo, nhưng lại tự ru ngủ là sống ảo cũng đâu có hại cho ai, nên lại tiếp tục dung túng nuông chiều bản thân chìm đắm.
Chuyện nhà cửa chồng con là tất cả với một số người, nhưng không phải với tui. Ngược lại, mấy cái sở thích lăng nhăng vớ vẩn của tui, dưới con mắt người đời là lăng nhăng vớ vẩn, nhưng với tui lại vô cùng quan trọng. Từng cố gắng giải thích tư tưởng của bản thân cho người phía bên kia thế giới, nhưng người ta chẳng có vẻ gì là đã thông, nên tui cũng bỏ cuộc lol. Nếu ta không thể sống chung hòa hợp thì ta đành lờ lớ lơ nhau cho nó hòa bình =]]]]].
Nhưng mà từ ngày tui quán triệt được chuyện đó thì tui trở thành thành phần "tách biệt xã hội" XD. Mà thôi, tui cũng nhận.
Vẩn vơ nghĩ (quẩn) thêm chút nữa thì thấy có lẽ từ nay về sau sẽ càng có nhiều sự ra đi. Lá già lá rụng để một thế hệ chồi non nhen nhú (mà do khác biệt thẩm mỹ thế hệ và hiện trạng dân số trẻ của Nhật càng ngày càng trầm trọng mà chồi non bây giờ so ra chả có mấy gương mặt coi được -.-).
Làng giải trí thời nào có khán giả thời ấy. Mà ngày nào tui còn chưa bỏ cuộc chơi thì sớm muộn tui cũng phải chung đụng với lớp fans thời đại mới. Ngậm ngùi nhớ lại hồi mới chạy theo hố này, tui toàn gọi anh/chị xưng em với người ta, đâu như bây giờ... -.- Nghĩ đến một ngày có bé nào đó tìm phim hay hỏi han thông tin gì tui mà kêu tui là "cô" chắc tui thắt cổ... *mặc cảm tuổi tác trỗi dậy*
Mấy người được tui kêu là anh/chị năm xưa đều lấy chồng cưới vợ con cái đề huề hết rồi nhưng tui thì vẫn bám trụ nơi đây, vẫn chạy theo ngành giải trí hào nhoáng, vẫn xem sở thích là một phần tất yếu của cuộc sống, vẫn vui buồn cùng những nhân vật và những câu chuyện 2D, vẫn ngơ ngáo với đời... (may mà đã hết ăn không ngồi rồi -.-). Đôi khi cảm thấy mình sống quá ảo, nhưng lại tự ru ngủ là sống ảo cũng đâu có hại cho ai, nên lại tiếp tục dung túng nuông chiều bản thân chìm đắm.
Chuyện nhà cửa chồng con là tất cả với một số người, nhưng không phải với tui. Ngược lại, mấy cái sở thích lăng nhăng vớ vẩn của tui, dưới con mắt người đời là lăng nhăng vớ vẩn, nhưng với tui lại vô cùng quan trọng. Từng cố gắng giải thích tư tưởng của bản thân cho người phía bên kia thế giới, nhưng người ta chẳng có vẻ gì là đã thông, nên tui cũng bỏ cuộc lol. Nếu ta không thể sống chung hòa hợp thì ta đành lờ lớ lơ nhau cho nó hòa bình =]]]]].
Nhưng mà từ ngày tui quán triệt được chuyện đó thì tui trở thành thành phần "tách biệt xã hội" XD. Mà thôi, tui cũng nhận.