Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間
Viewing all 878 articles
Browse latest View live

[HonneTerebi] 4SMAP ^o^

0
0


Shingo-chan looks like a puppy~~~ ≧◡≦ Tsuyopon looks super sleepy though =)))))))))))))))))))))

[17] Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em

0
0
Đến hẹn lại lên (?), trong năm nhất định sẽ có một đợt nổi hứng mò đọc những thứ hường phấn như shojo manga hoặc ngôn tình cho nó vui vẻ cuộc đời, vừa đọc vừa cười khúc khích tối ngủ ngon mộng đẹp :)). Dĩ nhiên gì thì gì, yêu cầu là thứ được đọc vẫn phải có não nếu không sẽ mất chức năng giải trí thư giãn :))

Đọc cả loạt đúc kết lại thì thích truyện này nhất, đọc nó xong phát sanh ham muốn tìm đọc những truyện cùng thể loại ghi chép nhật ký đời sống tương tự (All in Love, Đó là yêu), nhưng tới nay vẫn thích cuốn này nhất. Chắc tại thấy văn phong và nhân vật của Anh không thích... nó hài hước một cách du côn hơn :)) (mình thích những con người bình dân vui tính XD).

Cái tựa nó hường thế thôi nhưng mà tính tình nhân vật phát ngôn thì không có sến sụa như All in Love (bên AiL thì thích tương tác giữa nam chính và em trai nữ chính hơn à XD). Bạn F-kun không thường dùng lời ngon tiếng ngọt nhưng hễ đã dùng thì chỉ có ngọt chết người, lạng quạng không đề phòng chới với chết đuối giữa bãi mật như chơi -'_'-.

"Em mà không theo anh tới đây, ở lại quê làm việc, không chừng bây giờ đã được làm lãnh đạo.
"Thì bây giờ em làm lãnh đạo của anh, cũng không thiệt đi đâu."

"Tụi nhỏ phổ thông bây giờ ghê gớm thật. Hồi bằng tuổi nó em không biết gì, đẹp không đẹp, học giỏi không giỏi, khéo tay không khéo tay, thể thao không biết, dịu dàng hiền thục cũng không v.v..." (lược bớt).
F-kun nghe một hồi rồi mơ màng chép miệng: "Nhưng mà em cua được anh."
<-- chết chưa! =))))))))))))))))))))))

"Viết truyện về anh mà chữ 'thân mến' duy nhất lại dùng cho nhỏ Thập Ngũ (bạn thân nữ chính) à?
"Em đâu có viết về anh, em viết về tuổi trẻ của em mà.
"Tuổi trẻ của em không phải là anh hay sao?"


(trích ý thôi, tự đọc tự trải nghiệm đi XD)

Sakamoto Yuji's new drama!

0
0
Đang có tin đồn về tác phẩm mới của Sakamoto Yuji, dự án dự kiến lên sóng vào mùa đông 2018 (giờ này mà mới ở mức độ tin đồn dự án, không biết có chiếu kịp hay không đây ¬_¬).

Title (dự kiến): Badend Girl
Lead: Hirose Suzu
Support: Tanaka Yuko, Abe Sadao, Eita

Eita thì đang phải đóng taiga, chắc vai diễn sẽ không chính lắm. Khung giờ phim tối thứ 4 của NTV (cũng là khung giờ quan trọng nhất của đài này).

Hirose xem mấy phim rồi mà chẳng thuyết phục lắm, không thấy xinh cũng không thấy diễn hay ¬_¬. Được cái phim đóng cũng đa dạng, có thần tượng thị trường, cũng có nghiêm túc (chứ nếu đóng toàn phim thần tượng như mấy mạng khác thì tuôi đâu đời nào xem để biết tới ẻm).

Drama mới chưa biết đề tài thế nào nhưng thật sự nhìn vào không thấy tính đảm bảo chất lượng cao như Quartet đầu năm nay (chỉ muốn lôi 1 trong những người đóng phụ lên làm vai chính -.-). Ầy... Thôi cứ chờ xem đã. Ít ra nghe rumor này cũng đỡ ngán ngẩm hơn cái rumor remake gì gì kia kia *ánh mắt khinh bỉ*

2017.11.13 Chuyện Facebook

0
0
Nhớ là chị Nguyễn Ngọc Tư có ví von mấy bạn tỉnh lẻ lên lập nghiệp ở Sài Gòn, động một tí là khen quê mình đẹp đẽ yên tĩnh thoải mái đồ ăn ngon sạch dân dã thân quen con người dễ gần chất phác blah, chê ỏng chê eo Sài Gòn khói bụi tạp nham ồn ào đồ ăn bẩn thỉu con người lạnh lùng blah... như một người đàn ông cưới cô vợ tiểu thư để tiến thân, hàng ngày về nhà nhìn thấy mâm cơm cô dọn sẵn không hợp khẩu vị, không mấy dịu dàng (nhưng vẫn có mâm cơm dọn sẵn) thì bĩu môi "Tôi không yêu em, tôi yêu cô người yêu cũ hơn nhiều, tôi cưới em là vì lợi dụng em thôi". Nhìn thấy mặt vợ, "Tôi không yêu em", bưng chén cơm lên "Tôi không yêu em", vừa nhai cơm, vẫn "Tôi không yêu em", đặt chén xuống, lại "Tôi không yêu em". Cô vợ nghe chồng phũ phàng thì im lặng, không cãi lại tiếng nào, hàng ngày vẫn chăm chỉ nhẫn nhịn dọn cơm cho chồng.

Hồi đọc tới đoạn này, mình đã kích động, lòng run rẩy bồi hồi vì quá đồng cảm -.-

Tuy mình yêu Sài Gòn bằng tình cảm tự nhiên gắn bó, nhưng mình nghĩ nếu một ngày nào đó mình chọn sống ở một nơi không phải Sài Gòn, thì mình sẽ không "bạc đãi" nơi đó, không luôn luôn tìm cách so sánh nơi đó với Sài Gòn, như cách anh chồng đối xử với cô vợ kia. Dù với bất cứ lý do nào mà bạn tự nguyện (nhấn mạnh là tự nguyện) gắn đời mình với một vùng đất, thì chẳng phải bạn nên học cách yêu thương vùng đất đó hay sao? Bởi ít ra, nó đang, và sẽ cho bạn miếng cơm manh áo, nó là hiện tại và tương lai của bạn, lẽ nào không xứng đáng có được vị trí ngang hàng với quê hương mà bạn hằng nhung nhớ? Dĩ nhiên, tình yêu là không thể miễn cưỡng, nhưng sự tôn trọng là có thể xây dựng bằng chính thiện chí của bản thân ta.

Về cá nhân, mình rất ghét phải nghe những câu có cấu trúc như "xxx của quê tôi ngon hơn hẳn Sài Gòn", "Sài Gòn yyy lắm, sao bằng zzz quê tôi" -.-. Mỗi lần nghe là một lần muốn lật bàn, không khỏi nhìn người nói bằng con mắt hình viên đạn -.-

Cũng có chút liên quan, là chuyện blog và mạng xã hội. Đến bây giờ vẫn thích viết blog hơn, nhưng từ khi quyết định lập trang FB thì đã cố kiềm chế than thở về nó. Thực ra thì hướng phát triển của FB trái ngược hẳn với sở thích và nguyên tắc của mình (nếu xem như thật sự có một nguyên tắc :)) ). Thích soạn thảo bài viết cho đẹp, chèn nhiều hình, link lủng thoải mái, nhạc nền um sùm với thao tác đơn giản, dễ hiểu (như 360! hồi đó), mà mấy cái mạng xã hội nói chung và FB nói riêng thì thiết kế theo hướng mì ăn liền, thông điệp ngắn chủ yếu chú trọng tương tác và lan truyền. Mỗi lần FB update chức năng là lại đau đầu với mấy cái mớ "xin bạn hãy làm chuyện này này để được nhiều view/like hơn" (tao đã bẩu là tao éo quan tâm view/like!!!!! -.-). Rồi lại được recommend trang của người này người nọ "chu đáo" quá mức cần thiết -.-, đến nỗi nhiều page nhìn tiêu đề đã biết là thứ mình ghét mà vẫn cứ hiện liên tục liên tục chẳng qua vì nó đông đúc like cao -.-. Quan trọng nhất: mình cực ghét tiết lộ đời tư trên mạng, NO tên thật NO hình đại diện, cực hạn chế kết bạn với người nào hay page nào để tránh "bị" phát hiện thông tin về trường cũ, nơi sống, nơi làm việc (vậy mà thỉnh thoảng vẫn thấy "được" chào mời kết bạn với những người quen cũ cả mấy thế kỷ chớ hề liên lạc một cách rất thần kỳ -.-). Mình và FB, việc dung hòa sao mà quá khó khăn ~_~

Thật ra trong tư cách cá nhân mình dùng FB chỉ theo 1 chiều là tiếp thu thông tin. Còn chiều kia thì mình chỉ động tới khi có cái gì đó cần quảng cáo giới thiệu. Phải chi FB nó để yên cho mình, mình cũng sẽ học cách yêu thương nó ~_~. Thật đấy!

Nguyệt Quang Thạch

0
0


Làm fanvid là phải như vầy nè, khiến người xem xem xong rộn ràng muốn đi coi phim ngay lập tức! Σ(゚д゚||)

Style bạn làm clip tương đồng với MV Hakuouki, chắc là cùng 1 bạn :)). Cùng là mờ ảo mông lung mà ghép toàn hình ảnh đẹp có ý nghĩa không ♥‿♥

Kagero no Tsuji có thể xem là series thương hiệu của anh Koji, nhưng cái này mới là bao thảm, kiếm mãi chưa thấy bản nào trôi nổi trên thị trường -.-. Trái ngang (vâng, đời bao giờ cũng là một đống xà bần -'_'-) là mình thích chị nữ chính phim này hơn Hakuouki, đọc nội dung xem MV cũng thấy nó không buồn bã như Hakuouki, mà chuyện tềnh củm có vẻ vẫn mùi mẫn lớm (lolz).

Ôi thiệt là, đời không ép mình bán than thì nó chịu không nổi mà :))

P.s: Nguyệt Quang Thạch (hay Đá ánh trăng) - tên bài hát.

Song chủ

0
0
Trộm nghĩ cả hai bộ taiga mà Mitani viết kịch bản là Shinsengumi! và Sanadamaru, thay vì nói một nam chính, bản chất là hai nam chính thì đúng hơn. Trong Shinsengumi! thì Kondo Isami phải đi kèm với Hijikata Toshizo mới có thể làm đại sự, còn trong Sanadamaru thì Nobushige phải có Nobuyuki giữ chắc hậu phương mới có thể thỏa sức tung hoành.


(nghe bẩu ghép vô kế bên nhau, thì đây tuôi ghép :]]]]]])

Lại nói hai cặp này ngoài đời tính cách trái hẳn với nhân vật trong phim. Anh Koji và Nhã Nhân là thanh niên nghiêm túc đúng chuẩn nhưng đều vào vai nhiệt tình khéo léo năng nổ, còn Shingo và anh Oizumi là thể loại nhố nhăng gây cười thì lại được cho đóng thành phần củi khô tư tưởng cứng nhắc như ông ba bị :))))). Bác Mitani quả là biết cách casting sao cho đạt hiệu ứng mới mẻ thú vị :))))

Thực ra thì Mitani rõ ràng thích thể loại nhố nhăng hơn :)). Cứ bám theo Shingo và anh Oizumi cho đóng chính miết :))))))))). Mình có một lòng tin khó hiểu là kỳ sau mà bác lại được giao viết taiga thì chắc chắc bác sẽ chọn anh Oizumi vào vai chính :))

Đống giấy lộn ¬_¬

0
0
Lần đầu mua clipping. Chủ yếu là của Sanadamaru. Tính mua cái của Sakai nữa (từ 2005, ~300P ⊙_⊙) mà vuột mất -.-. Tương đối cay cú -.-







Để cuốn 1 và cuốn 2 kế nhau, thấy mãn nguyện gì đâu á ~~~ ≧◡≦


Mua rồi còn phải mua thêm mấy cái bìa, còn phải ngồi nhét từng trang (xong muốn cụp xương sống -.-). Nhưng mà vui ˘⌣˘. Niềm vui giản dị của quạt gái ˘⌣˘

MEN OF THE YEAR 2017

0
0
Paripia (plus Hasegawa Hiroki) were selected as this year's faces!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! OMG!!!!!!!!!!!! I CAN'T!!!!!!!!!!!!!!!! Σ(゚д゚||) Σ(゚д゚||) Σ(゚д゚||)



Clips: https://gqjapan.jp/video/culture/GJ304-MENOFTHEYEAR-2017-11_ORIG_GI
Hình + clip: https://gqjapan.jp/culture/celebrity/20171122/gq-men-of-the-year-2017

My fav clip is Goro-chan's!!! He looks unexpectedly (lol) SUPER COOL! 罒ω罒


8b8372c8gy1flqjzmxqi9j20j10pa798.jpg


Tạp chí này luôn lên hình cực style. Hồi ông Sakai lên cuối 2013 đã choáng váng một lần, giờ x4 thì tuôi rất có nguy cơ trụy tim mà tèo >"<




Người nào người nấy đẹp xuất sắc ⊙﹏⊙. Đang đọc tiểu thiết ngôn tềnh mà thấy một phát là ngưng ngay ngôn tềnh lại để bâu vô bể bấn ⊙﹏⊙. Quả nhiên trai Nhật với tuôi có sức hút tự nhiên như Adam với Eva mà lại =))))))))))))))

Ông HaseHiro có khí chất sặc xì badboy dào dạt nhìn ngất trên cành quất ⊙﹏⊙. Lợi thế chiều cao dáng đẹp nữa... ⊙﹏⊙ Yêu nghiệt quá... -.-

Còn 3 lão kia thì miệng leo lẻo là tụi tui là nghệ sĩ solo đó nha đó nha blah như sợ người ta không biết, nhưng mọi lúc mọi nơi đều dính chung với nhau thế này thì ai tin? :)))))))))))))))))

SONGS 17.12.16

0
0
Xô ca nhạc về Matsu, có Takahashi Issei làm đối tượng đối thoại với nàng XD



Năm nay Matsu hợp tác với Takahashi Issei khá nhiều, từ đóng chung Quartet, hát chủ đề cho asadora Warotenka có Issei tham gia, đến hát chủ đề movie gì gì đó Issei đóng với Nagasawa Masami, nói chung khá là nặng nợ với nhau XD. Mà cảm tưởng về nhau sao lại không hẹn mà cùng là "người có góc tối", rồi "bí ẩn", rồi "nhiều bộ mặt" vậy hahaha =]]]]]]]]]]]

Hình hồi nhỏ của 2 người *so bánh bao* >_<




Cái hình  chibi-Issei trông nghệ như CM luôn, từ góc chụp tới biểu cảm, lẽ nà;o có năng khiếu trời sinh? @_@

Hana Ikusa

0
0
Khiếp, tháng 12 viết có mỗi một post :)). Chắc chưa từng có tiền lệ tại LJ này từ ngày mới thành lập :)) (trong khi chủ nhân LJ là kẻ rất thích tám chuyện ghi chép dông dài XD).

Hễ tui me phim nào là phim đó chờ mốc meo mới có bản raw chất lượng xấu, chịu đời không thấu đi mà -.-.

Hana Ikusa là bộ phim ca ngợi nghệ thuật cắm hoa theo trường phái Nhật Bản, chú trọng sự giản lược và nét nguyên thủy thanh sơ, chấm phá mà đặc tả. Phim không đào sâu những chi tiết kỹ thuật và nguyên lý cắm hoa, mà thiên về ý nghĩa và tác dụng của nghệ thuật này đối với đời sống và tâm hồn người Nhật, dễ hiểu dễ cảm, hơi đao to búa lớn khi lồng những hình tượng nhân vật lịch sử lẫy lừng vào câu chuyện như Nobunaga, Hideyoshi, Sen no Rikyu v.v...



Bối cảnh phim hơi chật chội và lượng nhân vật cũng không hề nhiều, tình tiết cao trào chưa bật lên được mâu thuẫn kịch liệt để đạt độ hoành tráng ấn tượng khắc sâu vào lòng khán giả. Nói nôm na là phim có nút thắt, nhưng thắt nút không tới nên hơi hụt hẫng về cuối :))

Tuy nhiên, cái phim làm được là đã miêu tả một cách nhẹ nhàng nhưng sinh động vẻ đẹp giản dị của tự nhiên, vẻ đẹp bừng sáng trong đôi mắt âu yếm yêu thương của người nghệ sĩ dành cho từng bóng cây dáng cỏ, từng cành hoa nhánh lá. Người yêu hoa phả hồn mình vào hoa cỏ, hoa cỏ báo đáp bằng cách rạng ngời khoe sắc tỏa hương, mối quan hệ tương hỗ vô hình mà sâu nặng, mà thủy chung, trong sáng. Trong thế giới của bộ phim, có cảm giác con người thu mình lại, để cỏ hoa bước ra làm nhân vật chính qua những khung hình, những góc máy chân phương nhất, bất kể là một bụi hoa dại khiêm nhường đằm thắm, hay một chậu tùng trúc hùng dũng hiên ngang. Mình không phải là một người yêu hoa, nhưng đôi khi vẫn phải lặng lẽ xúc động trước hồn hoa dào dạt bảng lảng vấn vít suốt thời lượng hơn hai tiếng đồng hồ của phim, ngây ngất trong sự lãng mạn thuần nhất của đất trời.



Phim tuy khá dài, cốt truyện tuy không sâu, nhân vật tuy không kiêu hùng mạnh mẽ, nhưng có sức lôi cuốn riêng khó có thể dứt ra, vừa đơn sơ dễ hiểu như cây lá quanh ta, lại vừa có chút gì trầm tư lắng đọng không nói nên lời.    

Nagai iiwake (2016)

0
0
Phim này xem trong đợt LHP Nhật 2017, tựa được dịch thành Lời xin lỗi muộn màng, thấy cũng được rồi, nhưng muốn dịch là Lời sám hối muộn màng hơn, vì nhân vật chính thực chất chưa từng thốt ra một lời xin lỗi :)

Nhân vật chính là một nhà văn thành danh, mà thói thường đàn ông thành đạt thường ăn chơi đàn đúm. Một ngày nọ, gã nhận được tin người vợ chung sống hơn 20 năm nay gặp tai nạn giao thông, chết trên đường đi du lịch cùng bạn, khốn nạn một nỗi là khi cô chết, gã đang "tận hứng" cùng với nhân tình ngay trong ngôi nhà của họ, ngay trên chiếc giường của cô...



Phim hay thì không quá hay, đôi người cho vào lại thành dư thừa, đôi chỗ rườm rà không cần thiết, đôi chỗ tô đậm bi kịch một cách thái quá, khiến khi xem hơi giật cục, nhưng nói chung vẫn đạt hiệu ứng cảm xúc vừa đủ, cộng thêm diễn xuất tốt nên có một số khoảnh khắc thăng hoa.



Điều ấn tượng nhất phim đối với mình là chị Fukatsu Eri thiệt là trẻ đẹp! Σ(゚д゚|||) Chị thanh khiết chói lòa như thiên thần làm mình ngẩn ngơ ⊙﹏⊙. Chị xuất hiện có chút xíu chả bõ dính răng nhưng một lần nữa lại chứng minh chân lý: thời lượng lên hình không tỉ lệ thuận với độ tỏa sáng *gật gù*.



Dẫn mẫu hậu đi xem chung, xem xong mẫu hậu khen là phim rất hay, mà cái khoái tỉ nữa là hôm sau mẫu hậu nói cái phim nó cứ khiến mình nghĩ về nó mãi ^o^. Tuy nó không tạo được hiệu ứng lớn trong lòng sei như thế, nhưng nhờ mẫu hậu mà bây giờ nó đã chiếm một vị trí đặc biệt đủ để mình nhớ về hehe :))

Kimi wa Tennenshoku

0
0
A.k.a Technicolor Girl - by Ohtaki Eiichi
Phiên bản CnY 2016



Ôi bài gì dễ thương hết sức! Nghe n lần! 

Anone ep 1

0
0
Không hổ là Sakamoto Yuji!! (quá thần tượng ổng luôn @_@!!)


(Tựa phim đọc là a-no-ne, là câu cửa miệng của các bé gái khi bắt đầu nói chuyện, kiểu như "nghe nè", "e hèm" v.v...)

Phim nghiêm túc và cảm động, lãng mạn và tăm tối, trong cái tăm tối có sự lãng mạn và trong sự lãng mạn có cái tăm tối, gắn kết như hình với bóng, dường như nếu thế giới đó không tối tăm như vậy thì cũng không sinh ra sự lãng mạn đến đau lòng đó, cũng như ánh sáng và bóng tối đan xen.

Thoại vẫn hay xuất sắc, màu phim mơ hồ bảng lảng như mộng ảo nhưng lại dịu dàng lay động, có thể khóc mà cũng có thể nghểnh cổ cười nhung nhớ - nhung nhớ một thoáng tuổi thơ, vì dẫu rằng tuổi thơ ta có là cay nghiệt thì chút xôn xao hồn nhiên đó vẫn thật như con người ta, như những gì ta thương mến.

泣けばいい。。。

0
0


Mẹc dù Shushu 2018 cũng ổn nhưng vẫn hơm dễ thương sặc máu mũi bằng Shushu của HaseHiro (╯ε╰) (OK I know I'm biased).

Em Kyoko OK đó, so với em Rena thì đáng yêu một chín một mười o(︶▽︶)o

Thếch Shushu thặc nhưng mà thấy Shushu hợp với "thánh nữ" Inari hơn... -'__'- Ầy dà... -'__'-

Fuunjitachi - I LOVE!!!! Σ(゚д゚||)Σ(゚д゚||)

0
0
TRỜI~~~~~~~~~ !!! Mình phục mình ghê, dạo gần đây me phim nào là dính phim đó!!! Σ(゚д゚||)

Mitani Koki không làm mình thất vọng với Fuunjitachi, thậm chí là cái special vỏn vẹn gần 90 phút này đã vượt kỳ vọng của mình quá xa O_o. Phim cực kỳ thú vị, nghiêm túc, nhiều nội dung nhưng được sắp xếp khéo léo, khoa học nên từ đầu đến cuối không có tình tiết thừa, không hề gây nhàm chán!! Một jidaigeki theo lối chuyện dân gian phóng tác từ lịch sử lý tưởng trong lòng mình, xem mà từ bấn tới ngất! >_<



Tuy thời lượng ngắn, lại rất nhiều nhân vật nhưng mỗi một người xuất hiện đều để lại ấn tượng, cốt truyện kết hợp nhuần nhuyễn tài tình giữa giới thiệu danh nhân và xây dựng nhân vật, khiến danh nhân tồn tại trong sách vở bước ra đời thực, chạy nhảy suy nghĩ ứng xử với nhau, làm người xem nức lòng thỏa mãn.

Phim có rất nhiều nội dung, từ vấn đề chuyên môn "cứng" như kỹ thuật dịch sách trong điều kiện công cụ về ngoại ngữ (tiếng Hà Lan) còi cõm eo hẹp lúc bấy giờ (kết hợp giữa tra cứu tư liệu, nghiệm chứng kinh nghiệm tự thân và "đoán mò đại pháp" XD), rồi quá trình đối phó với chính trị và dư luận để phát hành một cuốn sách lớn mang tính tiên phong, đến những khía cạnh "mềm" như chí hướng, quan điểm, tình cảm dành cho nhau v.v... được giải quyết thản nhiên và tròn trịa như những người quân tử có tài có tâm, kiên cường bất khuất và sôi sục khát khao cống hiến.




Dàn diễn viên của phim 90% (hay nên nói là 99% ta? XD) lấy từ Sanadamaru qua nên ban đầu không khỏi có cảm giác đây là cái spinoff trá hình của Sanadamaru, làm ra để người hâm mộ xem cho đỡ nhớ phim cũ XD, nhưng về sau, câu chuyện và nhân vật vô cùng cuốn hút sẽ đá bay bầu không khí cuối Chiến Quốc tranh đoạt giang sơn của Sanadamaru, khi xem đến giây cuối cùng, trong đầu trong tim khán giả sẽ chỉ còn lại những con người kiệt xuất trong sự giản dị, khắc kỷ trong nét vui tươi cùng cái yên ả thanh bình của một thời Edo đương hồi hưng thịnh.

P.s: em Yukino xinh xắn đáng yêu, cười tươi như nắng xuân rạng rỡ trong sáng thực khiến người ta yêu thương >"<



Ẻm diễn cũng hay nữa tóm lại thích em quá đi~~~ >"<


Hansekai (Một nửa thế giới)

0
0
Trời trời ._.

Sáng ra thấy ngay cái tin Inagaki Goro hợp tác với Hasegawa Hiroki trong movie mới của đạo diễn Sakamoto Junji (ông này thực ra cũng chưa có mấy phim nổi bật, biết mỗi Jinrui Shikin có Shingo và Arisa tham gia, nói chung chắc được mời cũng vì quen biết ._.)

Dàn cast còn lại thấy có chị Ikewaki Chizuru cũng được nè. Nội dung là câu chuyện về hồi hương, hàn gắn các mối quan hệ gia đình và bạn bè, có vẻ như xoay quanh 2 nam chính (chị Chizuru đóng vai vợ của Goro).

Cuối cùng cũng ra 1 cái phim nội dung có vẻ đàng hoàng đáng trông đợi :)) (cái movie chung 3 người gì mà "Lũ khốn và thế giới tươi đẹp" sao thấy như làm giỡn giỡn cho vui thôi ¬_¬). Hansekai chắc cũng có CulEn đầu tư, nhưng mà hợp tác với Hirata thì mình hơi bị bất ngờ đó >_<.

Mong rằng phim sẽ ổn!

[18] Bạn Chanh

0
0
Truyện để lại dư âm nhất trong mớ đọc được gần đây. Chuyện tình của gái bán hoa và công tử làng chơi (nghe là biết ngược tơi bời). Diễn biến và tâm lý nhân vật rất hút và cảm động. Nửa đầu tối tăm đau đớn tuyệt vọng. Càng về sau càng tươi sáng ngọt ngào hòa hợp. Đóng ebook lại thấy mĩ mãn miên man :x

Đặc biệt càng về cuối nam chính càng phát ngôn nhiều câu "đinh", vẫn gai góc đúng style của ảnh nhưng lẫn trong đó là ngọt ngào vô biên, thậm chí còn ý nghĩa hơn lời đường mật của Mr. Perfect nam chính nhiều truyện khác.

Lời tỏ tình của ảnh.

"Đám chó đã cắn em, chúng nó có ai nhớ nổi em? Ngoài tôi ra, có ai từng chăm chú nhìn nốt ruồi nhỏ này?

Người nhớ được cơ thể em, chỉ có tôi.

Còn người tôi nhớ, cũng chỉ có em.

Chúng ta là lần đầu tiên của nhau."


Lời thổ lộ không có lấy nửa chữ "yêu", nhưng tuyệt đối cảm động, còn cảm động gấp mấy lần những lời yêu khác.


Trước khi đến với nhau, nữ chính từng ngại mình bẩn thỉu.

"Em... thật sự rất bẩn.
Bẩn chỗ nào? Tôi rửa cho em."



Sau đó, anh lại thì thầm rằng: "Tiểu Sơn Trà, tôi không trả tiền đâu". Cho nên, không phải là mua bán.


Anh từng nghĩ, anh là người bên ngoài hào nhoáng đẹp đẽ nhưng trái tim chằng chịt sứt sẹo, còn cô thì vừa vặn ngược lại. Có lẽ vì thế họ mới có thể ở bên nhau.

Từ ban đầu là khinh miệt, độc ác, đến cảm thấy thú vị, đến tội nghiệp thương xót, đến mềm lòng, động lòng rồi không thể lìa xa là một chặng đường rất dài rất dài của nam chính với nữ chính. Sự thay đổi của nam chính rất lặng lẽ tự nhiên mà cũng vô cùng rõ ràng. Trình tự chính là kiên cường sinh ra khoan dung, khoan dung sinh ra ấm áp, ấm áp sinh ra chữa lành, chữa lành sinh ra quyến luyến, quyến luyến sinh ra khát vọng, và khát vọng sinh ra kỳ tích mang tên "lãng tử hồi đầu".

Thực sự thì nam chính đầu truyện rất kinh khủng, không thể ngửi nổi, ăn chơi trác táng, nhẫn tâm máu lạnh, không coi nữ chính là con người v.v.. đọc mà muốn quăng sách =.= (ở đây là del ebook). Cho đến những đoạn miêu tả "Đây là người đàn ông đầu tiên ôm cô, hôn cô như thể cô là một người con gái trong trắng", "Cách thức yêu thương đó, khiến cô ngẩn ngơ cảm thấy hắn đã cúi đầu xưng thần trước mặt cô", hay thậm chí hắn còn âm thầm vùi đầu rơi lệ trên vai cô trong nỗi xót thương vô hạn, bỗng cảm thấy như đã qua mấy đời mấy kiếp.

Mình còn thích một chi tiết nữa đó là cách nam nữ chính gọi nhau. Ban đầu là quan hệ mua bán thì mấy chữ Chung tiên sinh - Tiểu Sơn Trà nghe một thì xa lạ, một thì lả lơi cợt nhả, nhưng sau khi xác định quan hệ, thậm chí đến cuối đời, họ vẫn không thay đổi cách xưng hô, mà kỳ lạ là bấy giờ lại thấy hai chữ kia dịu dàng đáng yêu pha chút nghịch ngợm, quan trọng nhất, chúng thể hiện một sự chấp nhận, đối mặt, không né tránh phủi bỏ quá khứ, trái lại tôn trọng và thẳng thắn với con người thật của nhau, bằng lòng ôm trọn tất cả.

Nói chung tuy đoạn đầu khổ quá đọc nặng nề u ám đau tim T_T nhưng có nó thì mới thấy những yêu chiều và hạnh phúc về sau trọn vẹn, rực rỡ và đáng quý đến vậy.

Nhưng yên tâm, truyện này vẫn là ngôn tình, bản chất và cái đích cuối cùng vẫn là tô mơ dệt mộng chứ không phải "truyện nàng Kiều" phiên bản hiện đại, không là tui drop từ đời nảo nao (thực sự là đọc không nổi truyện Kiều bất cứ phiên bản nào =.=).

Otona no Okite (Matsu Takako & Shiina Ringo) - MS version

0
0


Cảm thấy là giọng của Matsu với giọng Shiina không có  hợp nhau đâu o(︶︿︶)o, nhưng được cái là nghe được bản full của Otona no Okite (cái ending trong phim vẫn là hay nhất!).

Ôi Hắc Bạch vô thường ≧◡≦. Nhưng mà Matsu xinh ghê (thấy ốm đi nhiều rồi ;]]).

Đang bị bão hòa đây ಥ_ಥ. Kể ra thì năm ngoái phim khiến mình thổn thức trọn vẹn từ đầu tới cuối chỉ có mình Quartet =.=. Thích nó quá quá đi =.=

Duyên nợ dây dưa giữa mình, SMAP và JE

0
0
Nói chứ nhớ lại trước khi biết SMAP thì mình với JE là thái độ không thích không ghét nói chung không quan tâm, bởi hồi đó phim có JE được vietsub engsub nhiều nên coi thì biết nhưng không có ai khơi đủ hứng thú để đi tìm hiểu, cho tới khi rớ được ProDai và crush bạn Pi (ờ nhưng sự thật sau đó đã chứng minh hóa ra tuôi chỉ crush Kenzou chứ cũng chẳng crush gì bạn Pi - ôi tuôi thặc là bội bạc =]]]]]]]]]). Mà cho dù thời gian crush bạn Pi mãnh liệt nhất (í ẹ) thì cũng không hứng thú gì với JE, chỉ chăm chăm đi coi phim bạn đóng là chủ yếu :v. Bởi vậy mới nói cái thời kỳ này là cơ hội duy nhất để mình thích JE, không thích lúc này thì cũng sẽ không bao giờ thích.

Sau đó biết tới, tìm hiểu và sa chân vào SMAP. Rất nhiều người nói SMAP đã mở đường cho JE tiến lên thành một đế chế như hiện nay nhưng éo le là ngay từ thuở ban đầu thì tình cảm của mình với SMAP luôn luôn tỉ lệ nghịch với tình cảm với JE. Càng tìm hiểu sâu, càng biết nhiều, càng thích SMAP thì lại càng ghét JE, sau khi biết đủ thì không bao giờ coi SMAP là JE và dứt khoát-thẳng thừng-huỵch toẹt mong muốn các hoạt động của SMAP càng tách JE càng tốt :v.

Cũng vì lý do này mà từng xảy ra vài xung đột ngấm ngầm với fan JE (và, ờ... một số người tự nhận là nonfan qua đường chướng mắt =]]]]]]]). À cũng không thể nói là "xung đột" gì gì (nói như cãi vã ầm ĩ thì không đúng nhá). Đồng bọn từng nhận xét một câu mình thấy rất đúng là fans Nhật cãi nhau "thâm nho" lắm, không có chửi đông đổng thẳng mặt mà ai nấy sẽ im ỉm về nhà thả vài hạt bom để đó, chờ đương sự một ngày đẹp trời lơ đãng dẫn xác vào đạp bom nổ banh xác =]]]]]]]]. Hậu quả sẽ là mọi người nhìn nhau đằng đằng sát khí, chơi không được chửi không xong =]]]]]]]]]

Đã có thời kỳ mình cố gắng hòa nhã vui vẻ, có bực chuyện gì cũng không mắng thẳng chửi xéo ai, dĩ hòa vi quý để người ta có ấn tượng tốt với thần tượng mình, mục đích chủ yếu là "cảm tình với SMAP vì fans SMAP dễ thương". Nhưng sau đó phát hiện duy trì như vậy thật là stress, lôi kéo thêm fans đâu chưa thấy chỉ thấy bản thân vặn vẹo cáu kỉnh không nơi phát tiết. Thầm nghĩ tội gì, dẫu sao mấy vụ thích thần tượng ai đồ là để tìm niềm vui cho bản thân, cho nên quyết định tung hê, nói thẳng tao là vậy đó chịu thì chơi không chịu thì né =]]]]]], mất không ít người quen nhưng bù lại thoải mái hơn nhiều, đến bây giờ vẫn không hề hối hận vì quyết định này :))

Mà chẳng hiểu sao chuyện khác như phim ảnh, diễn viên, ca sĩ gì đó thì mình có thể là sei lịch sự nhiệt tình duyên dáng (ặc ặc), nhưng cứ đụng vô đề tài SMAP là tự động biến đen thành ra một con ích kỷ kiêu căng thiển cận gato etc không tật xấu nào không có :v. Đại khái con người mình có vài thứ sở thích và sở ghét ngược ngạo với quần chúng nhân dân tí thôi, tầm cảm thụ chẳng hơn ai nhưng khăng khăng theo ý mình, bảo thủ khó hầu hạ :v. Mấy cái này mình đều tự biết, nhưng méo thích nghe người ta nói thẳng ra đâu nhé =]]]]]]]] (nhất là các thành phần không liên quan :v).

Ờ năm nay đã xx tuổi rồi mà chung quy vẫn còn trẻ con, trẻ con một cách bệnh hoạn. Nghi là sẽ trẻ con mãn đời =]]]]]]]]]]]]]]]

Nagasawa Masami

0
0
Vài suy nghĩ trong khi xem trailer The Confidence Man JP sắp chiếu mùa  tới '__'

Bạn Masami có lẽ hợp đóng mấy vai bi hay vai gai góc hơn, chớ nhập vào nhân vật chính diện hoặc hài hoặc hiền thục lương thiện gì gì đó là lộ ra hết khuyết điểm diễn xuất của bản liền '__' Giả-không-thể-tả!! -.- Cười, trợn mắt, há mồm gì cũng thấy giả một cây! Mới có cái trailer mà đã nản lòng cmn rồi thì thử hỏi phải làm sao... -.-

Nhắc lại n lần là tuôi không hề ghét bạn này. Phim bạn này tuôi xem vẫn được, không hề bài xích (nhưng chắc phải chọn lọc vai diễn -.-). Cũng có những phim và những khoảnh khắc xuất thần diễn ra được nhân vật, và điểm đáng khen hơn thành phần "bình bông" cùng trang lứa là bạn rất chịu khó đóng những vai lạ, khó, mang tính thử thách và phát triển, nhưng xem tình hình muốn lên thực lực thì chưa đủ, còn lâu mới đủ! -.-
Viewing all 878 articles
Browse latest View live




Latest Images