(hình ảnh không liên quan, nếu có ai thắc mắc thì bên trên là ảnh cap của Et-chan tập 1 (╯▽╰) )
- Hitoya no Toge (WOWOW): vẫn là phim này rất thú vị, không chỉ vì đề tài lạ, mà cách kể chuyện của nó còn đặc sắc, phát huy được sự mới lạ của cái đề tài (tuy để khen "hay" thì còn thiếu vài yếu tố). Phim tạo được một loại "cảm giác", cái cảm giác trơ lạnh rùng mình khi chứng kiến người ta làm chuyện xấu xí bẩn thỉu một cách dửng dưng, thành thạo nhanh nhẹn như ăn cơm uống nước, đồng thời là cảm giác mông lung chông chênh khi đứng giữa một nơi người ma lẫn lộn, thiện ác nhập nhằng, băn khoăn đâu là lằn ranh giới hạn, sóng lòng dợn lên từng khắc mà ngoài mặt vẫn phải tỏ vẻ thản nhiên. Tóm lại là cảm giác giống hệt bạn nam chính, khán giả nhìn qua đôi mắt bạn, nghe ngóng qua tai bạn, và tiếp nhận trọn vẹn cảm xúc của nhân vật.
Phim lý thú còn nhờ sự muôn màu muôn vẻ của "những cảnh đời" được nhắc tới ở nửa đầu, cái ý vị cảm khái nhân sinh được - mất với lối dẫn dắt tỉnh và sâu, khiến câu chuyện bình dị nhưng khó đoán, kích thích trí tò mò, tạo tâm trạng ngóng đợi muốn biết nhiều hơn. Tuy nhiên, điểm mình không thích của phim là nó không đủ bản lĩnh đặt nam chính vào vị thế khách quan hoàn toàn như một "người quan sát", mà cuối cùng lại chọn thủ pháp tạo cao trào quen thuộc để kết phim, thành ra hai nửa đầu - cuối bị kênh, đồng thời đoạn gần kết và kết đi theo chiều hướng khác hẳn hướng đi của đoạn đầu - đoạn mình thích, rơi trở lại con đường mòn vẹt bao người đã đi qua, là một sự đáng tiếc nếu xét về tính đột phá và tiềm năng của tác phẩm.
- Yonimo Kimyou na Monogatari (xuân 2016): Sasaki Nozomi, Kubota Masataka, Nishijima Hidetoshi, Takahashi Issei
Tập này để trong máy hơn 1 năm giờ mới xem, lúc mở ra quên luôn hồi đó vì sao nổi cơn down về =))))))))) (đương nhiên có người tui thích tui mới down :v). Ngó qua file kế bên (Yonimo thu 2014) còn cổ hơn, tự thấy bản thân thiệt ham hố :v :v.
Về kịch bản thì phần của em Sasaki Nozomi (Thuế mỹ nhân) và phần của bạn Kubota (Máy nằm mơ) là hay nhất. Phần của anh Nishijima bố cục hơi yếu còn phần của anh Issei câu chuyện khá đơn giản, thiếu sáng tạo.
"Thuế mỹ nhân" khai thác đề tài muôn thuở về vẻ đẹp hình thức, nói được nhiều khía cạnh thú vị như lợi và hại của việc có bề ngoài đẹp, mức độ của cái đẹp, quan điểm thẩm mỹ v.v... "Máy nằm mơ" có cốt truyện na ná mấy ý tưởng của tác giả truyện Gantz, nhưng nói lên được một số bất cập xã hội khi con người ngày càng chai lỳ cảm xúc, sống như một cái máy, đặc biệt cái kết rất ấn tượng, bàng hoàng, ám ảnh, có sức cảnh tỉnh mạnh.
Nào giờ chỉ coi duy nhất một phim của em Sasaki và nó chính là một tập nhỏ trong series Yonimo này luôn. Tập trước em đóng dở tệ, mắt chữ O mồm chữ A phát nản, giờ coi tập này thấy dở tệ y chang -.-. Mà mình hổng cảm nổi nhan sắc em này, mặt như tượng sáp trơ trơ chẳng có sức sống, cộng thêm diễn xuất dưới âm nữa thì lại càng nản hơn ~"~
- Scanner ~ Kioku no kakera wo Yomu Otoko (movie, 2016): Nomura Mansai, Kimura Fumino
Movie năm 2016 của Kosawa Ryota. Vẫn là lối viết đan xen các twist sở trường, nhưng vì coi cũng nhiều rồi nên có phần nhàm :)). Thêm cái nữa là tại coi nhiều phim quá rồi hay sao đó mà mình đoán được hung thủ ngay từ sớm :)) (một phần vì cũng có mấy nhân vật đâu XD). Hai điểm mình thích ở phim này: thứ nhất, nó biết kìm cương hung thủ, dừng đúng lằn ranh nên lý giải được tâm lý nhân vật và tạo cảm xúc nơi khán giả. Thứ hai, (đã dính chưởng bao lần) cách miêu tả các tuyến tình cảm thật là trong trẻo và nhuần nhị, chỉ bằng vài nét phác đắc giá đã đủ sức hút hồn người xem, khiến ta thấy tình cảm họ dành cho nhau thật đẹp đẽ thuần khiết, và vì thế dư vị day dứt tiếc nuối càng thầm lặng nhưng mạnh mẽ len lỏi vào nơi sâu thẳm con tim.
- Climber's High (movie, 2008): Tsutsumi Shinichi, Sakai Masato, Ono Machiko
Phim về nghề phóng viên săn tin. Đề tài cũng được nhưng triển khai ý nhàm và nhạt, kết hợp với đề tài leo núi cũng không khiến câu chuyện có sức sống hơn. Đoạn đầu có scene ở tòa soạn, với lối quay toàn cảnh thay đổi góc máy liên tục, thú vị nhờ tạo được không khí phóng sự chân thực và nhiệt huyết. Nhưng ngoài ra thì phần còn lại mờ nhạt, lềnh bềnh, thông điệp vô hồn còn nhân vật chẳng có chiều sâu. Nói chung là một phim hô hào nhưng không đúng cách, thành ra nội dung lộn xộn, tình tiết thừa thãi, gút vấn đề lãng xẹt, chẳng hiểu nổi muốn nói gì ~"~. Phí phạm cả dàn diễn viên ~"~
- Onmyoji - Âm Dương sư (movie, 2001): Nomura Mansai, Ito Hideaki, Koizumi Kyoko, Sanada Hiroyuki
Cũng thuộc dạng để n năm trong máy giờ mới giở ra coi =)))))))))))
Ấn tượng lớn nhất là phim cũ mà kỹ xảo khá ghê, CG đàng hoàng, hiệu ứng chân thực, đánh đấm vừa mắt (không có xìu xìu như phim cổ trang NHK :v). Phim có bối cảnh Heian tương đối xa lạ nhưng cốt truyện gần gũi dễ xem, muốn tình gì có tình đó mà hint đồng tính cũng có luôn (nhưng ở mức chấp nhận được đối với mình :)) ). Anh Ito và chú Nomura đẹp bủn rủn tay chân (anh Ito hồi trẻ dễ thương gì đâu, lại đóng cái vai ngây thơ đừng hỏi >_<, chú Nomura hơi dẹo nhưng cất giọng lên là thấy nam tính liền - chú có chất giọng như ông già XD). Ngoài ra còn thích tuyến của cô Kyoko nhưng mà cảm giác đoạn giải quyết vấn đề hơi vội vàng. Chú Hiroyuki vai phản diện trông hay hay (nào giờ toàn coi chú đóng nam chính phim tình củm không hà =))))))))) ). Kết ổn, vừa vặn. Để bữa nào kiếm phần 2 coi tiếp :)))))