Đương nhiên trừ Quartet hóng hàng tuần ra :))
- Boku no Yabai Tsuma (Ito Hideaki, Kimura Yoshino, Aibu Saki): coi tàm tạm, thuộc dòng phim gay cấn giựt gân nhưng vì kịch bản logic thủng lỗ chỗ nên chả tạo được sức hút :)). Phim có đoạn đầu khá và lạ, nhưng dễ đoán (do cách dựng nhá hàng nhiều quá -.-). Tâm lý nhân vật không sâu, lại hay thay đổi để phục vụ cho tình tiết giựt gân nên càng hời hợt, dẫn đến phim có cái mã ngoài mà rỗng lõi :)).
Chị Kimura Yoshino quá đẹp. Aibu Saki cũng đẹp nữa, nhưng chị Yoshino thiệt chói lóa *_*. Anh Ito tròn vai (gần đây nghe đồn đóng xong phim này, anh đang định xuất khẩu sang Mỹ, ban đầu du học, sau tìm cách debut Hồ Ly Út :)))). Thôi anh hãy ở nhà đóng phim cho tui coi, đừng qua bển làm gì tui hông có coi phim Hồ Ly Út anh ạ :]]]]]).
- Dolls (Nishijima Hidetoshi, Kanno Miho): nam chính bỏ nữ chính nghe lời cha mẹ đi lấy gái nhà giàu để tiến thân. Ngày chàng cưới, nàng uống thuốc ngủ tự tử, không chết nhưng hỏng luôn đầu óc. Chàng bỏ đám cưới để về bên nàng, lúc này đã thành một con dở người dở ma, hối hận nên (tự nguyện) lãnh trách nhiệm chăm lo cho nàng, đưa nàng đi chu du khắp nơi. Nói chu du cho sang nhưng mà đó là hành trình của hai kẻ hành khất, tìm kiếm một thứ vô hình nào đó đủ sức cứu vãn tâm linh, hoặc cũng có thể là không cứu vãn được gì, bây giờ chỉ đi trong vô định, đi không phương hướng vậy thôi. Trên đường đi, dăm ba con người, dăm ba câu chuyện lướt qua họ, đâm sầm vào tầm mắt khán giả những gì ấn tượng, mãnh liệt nhất của chúng, rồi lại khiêm nhường lui xuống cánh gà, hệt như một sân khấu múa rối với các con rối biết cử động, khóc cười như thật.
Phim có cách quay lạ lẫm, nhiều chi tiết ẩn dụ. Màu phim đẹp và biến ảo, mang đến mỹ cảm thị giác mạnh mẽ. Phim chậm, tương đối khó hiểu, và đầy màu sắc cá nhân. Nói nôm na là trong lúc coi ngủ gật chục lần, và coi xong cóc hiểu gì hết =))))))))))
- Kibogaoka no hitobito (Những cư dân của Đồi Hy Vọng): một gia đình vừa mất đi nữ chủ nhân, nay dọn đến sống ở Kibogaoka - nơi người vợ, người mẹ trải qua thời niên thiếu. Coi nửa tập 1 tưởng nó đi theo lối quỵ lụy sướt mướt nào những sinh ly tử biệt mất mát đớn đau blah blah. Nhưng thật ra phim mở ra chiều hướng khác, nên quyết định tiếp tục theo dõi, và thấy đây là một phim slice-of-life khá. Những nhân vật xung quanh 3 cha con được xây dựng tốt, họ có câu chuyện, có tâm lý và hành động tự nhiên, hợp lý trong khuôn khổ câu chuyện của chính họ. Nhân vật nào cũng được đầu tư, dung dị gần gũi, nên đều dễ mến và ăn điểm, dù là một cặp vợ chồng "bong bóng" thích xía vô chuyện nhà người ta, hay một gia đình "mọt sách" học bất kể đêm ngày, và coi thiên hạ bằng một nửa con mắt, hay một tay xã hội đen hoàn lương (?) nhung nhớ mối tình đầu qua hình bóng đứa con gái nàng để lại, hay một gã "ma cũ" thích lên lớp và kẻ cả...
Diễn xuất rất tốt, đặc biệt là hai bé diễn viên nhí, đặc biệt của đặc biệt là bé gái, vào vai một con bé độ tuổi dậy thì, thời kỳ phản kháng, lúc nào cũng cáu gắt, cằn nhằn, nóng nảy, khó ưa :)). Bé trai đằm và hiền tính hơn (nó cute lắm *_*).
Nói chung phim khá, không được xuất sắc về mặt kịch bản như Okashi no Ie, hay xuất sắc về mặt quay phim như Kiseki no Hito, nhưng nó gầy dựng được phong cách riêng, và đã tương đối thành công trong việc dẫn dắt khán giả vào thế giới quan của nó.
- Himitsu ~ the top secret: đây là một trong số rất hiếm hoi những live-action mà mình có hóng, bởi ngay từ khi đọc manga, mình đã cảm thấy nội dung truyện này thích hợp dựng phim (mặc dù theo mình dựng thành phim truyền hình thì càng hợp hơn). Movie ôm đồm, rất ôm đồm, nên cứ thấy nó nhồi nhét thành một đống mà chả cái nào ra cái nào. Phim rành rành muốn phô diễn kỹ xảo nên chẳng có cơ hội đào sâu diễn xuất, dẫn tới tâm lý tất cả các nhân vật đều nông choèn, còn nội dung thông điệp muốn chuyển tải thì mập mờ lộn xộn. Kịch bản chả có gì để khen, bởi những chi tiết cảm thấy ổn đều xuất phát từ trong truyện :)). Tóm lại một câu phim dở, ai muốn xem những tình tiết hay ho của manga được dựng cảnh thật sẽ như thế nào thì có thể (vừa tua vừa) xem, chứ còn xét nó như một phim độc lập thì thấy vô cùng chụp giựt, nặng mùi câu khách, xem xong chẳng đọng lại gì :))
Nói luôn là mấy vụ án được chọn để dàn dựng trong đây cũng không lọt top mấy vụ mình thích nữa :)), nhưng xét mặt nào đó thì, ờ, công nhận mấy vụ đó dễ dựng nhất :))
Bạn Toma có cái movie Nào chúng ta cùng đan len xem trailer có vẻ ổn hơn nè :)). Điểm kỳ vọng của phim là tình cảm của người thân khác huyết thống, cùng hành trình chấp nhận và đấu tranh để được chấp nhận các giá trị khác biệt. Vai của bạn Toma đòi hỏi cao về diễn xuất, không thì nó sẽ thành kệch cỡm ngay, mong chờ xem bạn thể hiện thế nào :x.
P.s: Móa, lần nào định review ngắn cũng thành "ngắn" cỡ này -.-
- Boku no Yabai Tsuma (Ito Hideaki, Kimura Yoshino, Aibu Saki): coi tàm tạm, thuộc dòng phim gay cấn giựt gân nhưng vì kịch bản logic thủng lỗ chỗ nên chả tạo được sức hút :)). Phim có đoạn đầu khá và lạ, nhưng dễ đoán (do cách dựng nhá hàng nhiều quá -.-). Tâm lý nhân vật không sâu, lại hay thay đổi để phục vụ cho tình tiết giựt gân nên càng hời hợt, dẫn đến phim có cái mã ngoài mà rỗng lõi :)).
Chị Kimura Yoshino quá đẹp. Aibu Saki cũng đẹp nữa, nhưng chị Yoshino thiệt chói lóa *_*. Anh Ito tròn vai (gần đây nghe đồn đóng xong phim này, anh đang định xuất khẩu sang Mỹ, ban đầu du học, sau tìm cách debut Hồ Ly Út :)))). Thôi anh hãy ở nhà đóng phim cho tui coi, đừng qua bển làm gì tui hông có coi phim Hồ Ly Út anh ạ :]]]]]).
- Dolls (Nishijima Hidetoshi, Kanno Miho): nam chính bỏ nữ chính nghe lời cha mẹ đi lấy gái nhà giàu để tiến thân. Ngày chàng cưới, nàng uống thuốc ngủ tự tử, không chết nhưng hỏng luôn đầu óc. Chàng bỏ đám cưới để về bên nàng, lúc này đã thành một con dở người dở ma, hối hận nên (tự nguyện) lãnh trách nhiệm chăm lo cho nàng, đưa nàng đi chu du khắp nơi. Nói chu du cho sang nhưng mà đó là hành trình của hai kẻ hành khất, tìm kiếm một thứ vô hình nào đó đủ sức cứu vãn tâm linh, hoặc cũng có thể là không cứu vãn được gì, bây giờ chỉ đi trong vô định, đi không phương hướng vậy thôi. Trên đường đi, dăm ba con người, dăm ba câu chuyện lướt qua họ, đâm sầm vào tầm mắt khán giả những gì ấn tượng, mãnh liệt nhất của chúng, rồi lại khiêm nhường lui xuống cánh gà, hệt như một sân khấu múa rối với các con rối biết cử động, khóc cười như thật.
Phim có cách quay lạ lẫm, nhiều chi tiết ẩn dụ. Màu phim đẹp và biến ảo, mang đến mỹ cảm thị giác mạnh mẽ. Phim chậm, tương đối khó hiểu, và đầy màu sắc cá nhân. Nói nôm na là trong lúc coi ngủ gật chục lần, và coi xong cóc hiểu gì hết =))))))))))
- Kibogaoka no hitobito (Những cư dân của Đồi Hy Vọng): một gia đình vừa mất đi nữ chủ nhân, nay dọn đến sống ở Kibogaoka - nơi người vợ, người mẹ trải qua thời niên thiếu. Coi nửa tập 1 tưởng nó đi theo lối quỵ lụy sướt mướt nào những sinh ly tử biệt mất mát đớn đau blah blah. Nhưng thật ra phim mở ra chiều hướng khác, nên quyết định tiếp tục theo dõi, và thấy đây là một phim slice-of-life khá. Những nhân vật xung quanh 3 cha con được xây dựng tốt, họ có câu chuyện, có tâm lý và hành động tự nhiên, hợp lý trong khuôn khổ câu chuyện của chính họ. Nhân vật nào cũng được đầu tư, dung dị gần gũi, nên đều dễ mến và ăn điểm, dù là một cặp vợ chồng "bong bóng" thích xía vô chuyện nhà người ta, hay một gia đình "mọt sách" học bất kể đêm ngày, và coi thiên hạ bằng một nửa con mắt, hay một tay xã hội đen hoàn lương (?) nhung nhớ mối tình đầu qua hình bóng đứa con gái nàng để lại, hay một gã "ma cũ" thích lên lớp và kẻ cả...
Diễn xuất rất tốt, đặc biệt là hai bé diễn viên nhí, đặc biệt của đặc biệt là bé gái, vào vai một con bé độ tuổi dậy thì, thời kỳ phản kháng, lúc nào cũng cáu gắt, cằn nhằn, nóng nảy, khó ưa :)). Bé trai đằm và hiền tính hơn (nó cute lắm *_*).
Nói chung phim khá, không được xuất sắc về mặt kịch bản như Okashi no Ie, hay xuất sắc về mặt quay phim như Kiseki no Hito, nhưng nó gầy dựng được phong cách riêng, và đã tương đối thành công trong việc dẫn dắt khán giả vào thế giới quan của nó.
- Himitsu ~ the top secret: đây là một trong số rất hiếm hoi những live-action mà mình có hóng, bởi ngay từ khi đọc manga, mình đã cảm thấy nội dung truyện này thích hợp dựng phim (mặc dù theo mình dựng thành phim truyền hình thì càng hợp hơn). Movie ôm đồm, rất ôm đồm, nên cứ thấy nó nhồi nhét thành một đống mà chả cái nào ra cái nào. Phim rành rành muốn phô diễn kỹ xảo nên chẳng có cơ hội đào sâu diễn xuất, dẫn tới tâm lý tất cả các nhân vật đều nông choèn, còn nội dung thông điệp muốn chuyển tải thì mập mờ lộn xộn. Kịch bản chả có gì để khen, bởi những chi tiết cảm thấy ổn đều xuất phát từ trong truyện :)). Tóm lại một câu phim dở, ai muốn xem những tình tiết hay ho của manga được dựng cảnh thật sẽ như thế nào thì có thể (vừa tua vừa) xem, chứ còn xét nó như một phim độc lập thì thấy vô cùng chụp giựt, nặng mùi câu khách, xem xong chẳng đọng lại gì :))
Nói luôn là mấy vụ án được chọn để dàn dựng trong đây cũng không lọt top mấy vụ mình thích nữa :)), nhưng xét mặt nào đó thì, ờ, công nhận mấy vụ đó dễ dựng nhất :))
Bạn Toma có cái movie Nào chúng ta cùng đan len xem trailer có vẻ ổn hơn nè :)). Điểm kỳ vọng của phim là tình cảm của người thân khác huyết thống, cùng hành trình chấp nhận và đấu tranh để được chấp nhận các giá trị khác biệt. Vai của bạn Toma đòi hỏi cao về diễn xuất, không thì nó sẽ thành kệch cỡm ngay, mong chờ xem bạn thể hiện thế nào :x.
P.s: Móa, lần nào định review ngắn cũng thành "ngắn" cỡ này -.-