Tổng kết phim phọt thần tượng trong năm.
1. Date: có lẽ là thứ có ấn tượng và ảnh hưởng lớn nhất. Vốn không định xem, vì không thích phim tình cảm (đặc biệt phim tình cảm của Gekku), nào giờ lại không ưa bạn Anne nữ chính. Bạn này trừ Date ra thì các vai từng xem đều nhạt (và mình không-xem-được asadora). Nhưng nghe phim được đánh giá tốt, nên thử xem sao. Xong rồi đi luôn =))))))))))). Thật ra lần đầu xem thấy vui, thú vị, rất thích thôi chứ không nghĩ nó tạo được trào lưu gì. Nhưng khi bắt tay vào làm sub mới cảm nhận sâu sắc thoại và tình tiết của nó hay như thế nào, mới lên cơn chèo thuyền lia lịa ra sao. Những chỗ lần đầu xem thấy phim khiếm khuyết thì xem lần 2, lần 3 vẫn thấy khiếm khuyết, nhưng mê thì vẫn mê, thậm chí thích luôn chỗ khuyết đó mới sợ chứ =)))))). Còn cái SP (tội nhân thiên cổ là đây!) thì quá dữ dội rồi. Lãng mạn thấy bà, cảm động thấy má, cười đau bụng thấy tía luôn :)))))))). Vẫn mong nó có sequel, nhưng SP thôi, chứ season 2 sợ loãng phim.
2. Hasegawa Hiroki. Từ cái số 1 mà lòi ra cái số 2. Một anh đẹp trai lai láng diễn vai bèo nhèo èo uột, cái khó là ở chỗ chỉ cần bỏ đi lớp hóa trang là người ta sẽ nhận ra khác biệt ngay. Nhưng Hiroki đã diễn thật thuyết phục, khiến khán giả cảm nhận được Takumi - một otaku từ trong xương cốt, chứ không phải vài điệu bộ qua loa để "bôi trét" nhân vật lên người. Và mình đổ anh ấy cũng ở điểm này - vai diễn không cool, nhưng anh diễn thì thiệt cool! ♥_♥
Một diễn viên giỏi có mấy cấp độ. Diễn tốt tất cả các loại vai. Diễn tốt nhiều loại vai. Diễn tốt một loại vai. Đương nhiên bất cứ diễn viên nào cũng có thói quen và sở trường diễn xuất riêng, mà số thể loại vai diễn có thể thể hiện đôi khi còn phụ thuộc ở những yếu tố khách quan như khí chất, ngoại hình, hình tượng v.v... Diễn viên top đầu ngoài tài năng, còn cần phải có một ngoại hình phù hợp với diễn xuất, tức là không quá đẹp cũng như quá xấu, không quá non cũng không quá già, không có đặc trưng nào quá nổi bật. Nhiều người diễn rất giỏi, nhưng có một số vai tuyệt đối không thể hợp được, do yếu tố ngoại hình, ví dụ Hamada Gaku, Abe Sadao, Amami Yuki, Kimura Takuya, Kusanagi Tsuyoshi... Kimura Takuya và Kusanagi Tsuyoshi là điển hình cho hai loại hình tượng đối lập nhau, mình dám khẳng định hai người này không thể đóng các vai sở trường của nhau được!
Ngay như Sakai Masato vốn có thể diễn được nhiều loại vai trái ngược, nhưng cũng có những vai anh không hợp được, chẳng hạn như cho ổng đóng hoàng tử shoujo đi, chưa gì đã muốn ôm bụng cười rồi :)).
Hiroki là một diễn viên có ngoại hình lý tưởng cho nghề diễn. Cho nên từ sát thủ tình trường tới khờ khạo cả tin, từ khùng điên tới mực thước, từ thông minh nghiêm nghị tới hiền lành nai tơ, từ đẹp lai láng tới xấu ma chê quỷ hờn, anh đều diễn thuyết phục như khi anh chinh phục mình với Date vậy. Đến nỗi nguyên cái phim chẳng ra gì như
Shingeki no Kyojin, nhưng chỉ cần xem Hiroki diễn thôi cũng cảm thấy xứng đáng rồi :))
Có điều, Hiroki đúng là chọn phim không hợp gu mình. Trừ Date ra chẳng có phim nào mình thấy an tâm để đem ra khoe khoang giới thiệu cả -.-.
Drama đóng chính có
Suzuki-sensei và
Kumo no Kaidan-
Suzuki-sensei có lối hài mình không cảm nổi, mình chỉ thích phần lý luận của nó thôi, nên phim chỉ hay có một nửa.
-
Kumo no Kaidan thì cliche vô cùng, "ảo diệu" kinh khủng, phim gồng quá nên xem phát bực -.-.
Drama vai thứ chính có
Second Virgin, Kaseifu no Mita, Mozu, Yae no Sakura.
- Second Virgin có đề tài ngoại tình mình chúa ghét, nhưng bạn diễn phim này là chị Suzuki Kyoka, đóng vai vợ là Fukada Kyoko. Thiệt tình, trong các phim ngoại tình mình luôn ủng hộ người vợ, vậy mà phim này Fukada diễn kiểu gì mà chỉ muốn xáng em vợ trong đây mấy bạt tai -.-. Phim dài dòng trùng lặp, xem mất kiên nhẫn khủng khiếp :(
-
Kaseifu no Mita: hồi trước có xem thử hai lần. Một lần là vì chị Nanako, một lần là vì nó nổi quá. Lần thứ ba xem, lần này là vì Hiroki. Cố gắng tập trung hơn nên thấy nó đỡ chán hơn. Nhưng vẫn khẳng định, phim này kịch bản vô cùng có vấn đề. Cả đống tình tiết hời hợt như con nít chơi đồ hàng, cùng hệ thống thoại nhạt nhẽo cố tỏ ra cảm động (mà chả cảm được cái mèo gì -.-). Thôi quá tam ba bận, đành xếp nó chung vô đám
Nobuta wo Produce, Nodame Cantabille, Hana Yori Dango, Hotaru no Hikari, tức là những phim nhiều-người-thích-nhưng-không-hiểu-vì-sao-mình-rất-cố-gắng-mà-không-thể-thích -.-
-
Mozu: nói nhiều rồi. Phim này twist như đấm vào mặt, nhân vật lềnh bềnh nhạt nhòa, nhưng vai của anh trai thì tuyệt! Có lúc xem còn nghi ngờ biên kịch với đạo diễn là fan ổng :)). Vai nào gãy thì gãy chứ Higashi của anh thì nổi bần bật từ đầu tới chân, từ đầu tới cuối =))))))))
-
Yae no Sakura: không ưa Ayase Haruka nên chẳng bao giờ có ý rớ tới cái taiga này, thế mà ghét của nào trời trao của nấy, vì ông nam thứ chính mà tui phải lết đi coi (đương nhiên chỉ tua coi phần có ổng xuất hiện :)) ). Phim chán héo hắt cả người (-.-). Vẫn thích vai của anh - một chí sĩ cô đơn bất đắc chí, khó khăn lắm mới tìm được mục đích sống, một con người kiên cường cương trực mà ấm áp lạc quan - và kiểu mẫu vợ chồng như Shonosuke và Yae, nhưng vì Ayase diễn chán nên tương tác không cảm xúc mấy, nên cũng chả ưng lắm, chỉ thích những đoạn anh bày tỏ sự dịu dàng hy sinh thấu hiểu đối với vợ ♥_♥
Movie thì nổi nhất là 2 cái movie của Sono Shion, là
Jigoku de nani ga warui và
Love and Peace.
Jigoku thì xem trailer đã muốn bỏ chạy rồi, making, NGs thì đã coi đầy đủ chứ phim thì đừng hòng nha :)). Trailer máu me chém giết xối cmn xả, có tác dụng "đuổi khán giả" (đặc biệt là khán giả như mình) dễ sợ lolz.
Love and Peace không có máu me nên xem được, có điều nó cũng ảo vãi chưởng, nổ banh nóc nhà :)). Từ lâu đã biết không xem được phim Sono Shion, lần này yếu mà ra gió cũng chỉ vì điên tình với HaseHiro dữ quá... Thôi anh làm ơn đừng đóng phim của ông Sono nữa cho tui nhờ +_+ (dù ông Sono có vẻ khoái ổng, cho ổng đóng chính hoài).
Một movie nữa không phải gu mà vẫn phải xem là
Kuragehime. Đương nhiên chỉ xem HaseHiro, mấy vụ hường với phấn thì xem làm gì :)). Mợ nó, coi ai đây nè, thỏ con nai tơ trong lớp vỏ hoàng tử shoujo nè >_<. Diễn chung với một bé thua mình gần 20 tuổi mà vẫn bật ra được sự trong sáng ngây thơ của mối tình đầu nè >_<. Mỗi tội là nam thứ nên khắc họa không được sâu, xuất hiện cũng có mấy tí (cũng tốt, đỡ phải xem :)) ).
Shingeki no Kyojin: không còn nghi ngờ gì nữa, thảm họa của năm chính là đây :)). Dù là fan truyện hay không cũng phải thấy phim dở, dở tàn dở tệ, lâu rồi chưa vớ phải cái phim dở tới độ này nên "ấn tượng khó phai" gấp nhiều lần đó :)). Phần 1 còn vớt vát chứ qua phần 2 ngồi trong rạp mà ngáp muốn sái quai hàm luôn :)).
Nhưng, vẫn cảm thấy không phí tiền lắm, ai bảo Shikishima ngầu quá làm chi =))))))))))). Ngồi xem cảnh Shikishima đập Eren te tua bò lết, cứ cười hí hửng miết :)). Nhớ trong truyện mình đâu có ghét Eren, mà vô phim này muốn chọi dép chọi giày chọi hết mọi thứ vô mặt nó :)). Cả cái phim thằng main chỉ biết gào thét ỏm tỏi như đứa loạn thần kinh thì không ghét cũng khó :)). HaseHiro, sao anh cứ đóng chung với mấy bạn nam nữ diễn dở mặt đơ hoài vậy, làm tui phải chạy theo chịu đựng mấy bạn đó, biết đâu lại phải chung đụng với các thành phần fangirl nguy hiểm của mấy bạn đó (mấy bạn loại này éo le là đông fans lắm à -.-).
Tóm lại, tuy cùng là diễn viên thực lực xuất thân từ sân khấu, nhưng so với Sakai Masato - người có thời gian dài đóng vai phụ và từng bước đi lên, thì Hasegawa Hiroki nổi nhanh hơn, góp mặt trong nhiều dự án lớn, nhưng chưa có nhiều phim hay và vai diễn đi vào lòng người. Nhưng anh còn trẻ, lại đang lên, tương lai rộng mở, duyên tình với phim ảnh còn lắm hứa hẹn. Theo mình thấy là thời điểm gần bước lên vai chính của một diễn viên là thời cơ tốt nhất để thể nghiệm những dạng vai lạ và khó, nên mong anh cố gắng theo hướng đó (đừng đóng live-action nữa anh ơi! tui sợ đám LA nửa mùa ăn liền lắm rồi -.-)
3. Kosawa Ryota. Một biên kịch trẻ tài năng đầy mình, với lối viết giàu lý luận và chất hài hước sâu cay, thổi một làn gió mới vào thị trường phim truyền hình Nhật đang thiếu (trầm trọng) những kịch bản hay. Cái hài của Kosawa có đôi phần giống Kudo Kankuro ở chỗ thiết kế tình huống, chẳng qua là kết hợp với chất lý luận nên có sức nặng hơn, bù lại kém bay bổng hơn. Trong các biên kịch nổi tiếng thì thấy Nojima Shinji và Sakamoto Yuji, Kosawa Ryota và Kudo Kankuro, Bakarhym và Mitani Koki có thể xếp chung với nhau về mặt phong cách. Kosawa viết bốc nhất là ở
Legal high (đúng môi trường, đúng sở trường), hèn chi nó đẻ ra tới 2 seasons và mấy SPs :)), nhưng càng về sau càng lố nên nếu đánh giá chỉ nên dừng ở season 1 thôi. Mình thì ủng hộ anh chuyển qua viết phim tình cảm, vì đã qua kiểm chứng: phim tình cảm có hơi thở chất luận chiến đa diện của anh đã và đang khai phá nên một cảm hứng lãng mạn mới mẻ độc đáo mang sức sống tự thân đầy quyến rũ ♥
Anh Kosawa ngoài đời hơi bị hội chứng trầm cảm và hikikomori á =)))))). Thích đọc sách nghe nhạc một mình ở trong phòng, không biết uống rượu, ngại tiếp xúc với đám đông ^_^. Chẳng hiểu có phải vì vậy mà ảnh rành tâm lý hikikomori quá chừng lolz. Người thích viết lách nhưng lại thiếu tự tin khi giao tiếp, vậy mà không biết sao ảnh đủ vốn sống để miêu tả nhiều mặt tâm lý và bề nổi bề chìm của xã hội quá chừng.
4. Ngoài ra năm nay cũng xem được nhiều phim cũ.
-
Kono yo no hate (nơi tận cùng thế giới): phim có chị Suzuki Honami đóng vai tomboy (tạo hình vô cùng cá tính) và Mikami Hiroshi vai một nghệ sĩ dương cầm. Phim nửa đầu lôi cuốn bởi sự tĩnh lặng trong lạc lõng chênh vênh, sự rụt rè tìm đến nhau giữa mông lung, sự đấu tranh giữa cần và bất cần, níu chặt và buông lơi, nâng niu và rũ bỏ, một chất thơ da diết xoáy sâu giàu sức gợi.
- Sau
Kono yo no hate bị "dính chưởng" chị Sakurai Sachiko +_+, mò coi phim của chị, trong đó nổi nhất có bộ
Koukou Kyoushi (anh nam chính đẹp trai đàn ông hết sức, đổ ngay từ cái nhìn đầu tiên +_+), rồi xem qua
Labyrinth - thích vai Satsuki của chị trong đây, từ tốn trưởng thành mà cũng đôi phần yếu đuối đáng thương, nội tâm có nhiều xung đột nên xem khá hứng thú.
-
Seija no Koushin (cuộc diễn hành của các thần linh): cái phim mình đánh giá là dark nhất mà Nojima Shinji từng viết +_+ (dù mình chưa coi hết các phim của chú đâu). Phim đề cập tới nhiều vấn đề nặng nề, với cách diễn đạt trực tiếp đánh thẳng vào trọng tâm dễ khiến người xem bị choáng (không thể tin được là phim này vẫn được chiếu giờ vàng! Thần kinh khán giả thời đó mạnh thật :)) ). Nếu có một cái phim nào từng dark hơn, đề cập tới nhiều vấn nạn hơn mà mình từng xem thì chỉ có
Mars của Đài Loan.
Seija chỉ thua Mars ở chỗ còn chưa nói tới đề tài bệnh thần kinh thôi -.-
-
Only You Aisarete: tình yêu giữa một anh chàng chậm phát triển trí tuệ (Osawa Takao) và một siêu mẫu (Suzuki Kyoka). Xem hồi hậu mê HaseHiro, muốn biết thêm về chị Kyoka chẳng qua vì chị là bạn gái tin đồn của anh =))))))). Phim chị Kyoka thì đã xem rất nhiều, nhưng hầu hết đều là thuở chị đã chín chắn, giờ muốn tìm hiểu về chị hồi trẻ :)). Chị vẫn đẹp mặn mà và diễn vẫn rất hay, có thêm nét trẻ trung kiêu kì của vai diễn nên lại đem tới cảm giác khác. Anh Osawa phim này cute cute cute cực kỳ!! >_<. Hình tượng nhân vật trái ngược hẳn với những vai đẹp trai thanh lịch anh từng diễn cùng thời đó, vậy mà anh diễn vẫn rất nuột. Phim có nhiều chi tiết cảm động, nhưng chuyện tình hai người vẫn không thuyết phục lắm, có lẽ vì đường dây dẫn dắt chưa đủ sức hút :))
-
Hikon kazoku (gia đình không có hôn nhân): một phim có anh nam chính trong
Koukou Kyoshi trên kia, và chị Suzuki Kyoka (ngoài ra còn Yonekura Ryoko). Phim này xem hơi bị ức chế bởi nó lại có vụ vợ bỏ nhà đi để chồng gà trống nuôi con khổ sở thương tâm abcxyz -.-. Mình chúa ghét mấy phim này bởi vì hình ảnh người mẹ được miêu tả trong mấy tình huống như vậy thường rất xấu, mà ông bố đơn thân thì được tô hồng lên thành kiểu dạng thần thánh lý tưởng chết người -.-. Phim tiến triển hợp lý, chemistry giữa anh Sanada và chị Kyoka rất tốt. Mỗi tội chưa xem hết nữa, tại ức chế quá =)))))))
-
Utsukushii Hito: lại phim của Nojima Shinji và lại là một tình huống dị thường đưa nhân vật đến bên nhau. Bác Tamura Masakazu diễn phim tình cảm, cặp với gái trẻ hơn nhiều nhiều mà vẫn mượt hết sức >_< (người tài làm cái gì cũng giỏi). Phim có mấy chi tiết hường phấn kiểu hoàng tử công chúa nhưng qua bàn tay của biên kịch có nghề mà trở nên nồng nàn tinh khôi trong chất men là những bản nhạc Pháp say đắm trữ tình. Anh Osawa vừa xem
Only Youở trên xong qua đây đóng vai bạo lực vũ phu (nhưng tạo hình đẹp man rợ *drools*) thiệt làm trái tim dễ đổ vì trai của mình lung lay không ít >_<. "May" là anh đóng vai bạo hành phụ nữ mà mình cực ghét chứ không biết đâu dẹp dí rồi >_<
5. Những phim trên kia đều có chỗ chưa ưng ý lắm nên không khen tổng thể được phim nào, cũng chưa xứng đáng được viết riêng thành một bài, nhưng có điểm chung là có nhạc nền vô cùng hay, nhạc nền nhiều khi át luôn cả phim >"<. Cụ thể là:
- My little girl - Ozaki Yutaka (nhạc phim Kono yo no hate)
- Bokutachi no shippai - Morita Douji (nhạc phim Koukou Kyoshi)
- Hungry Spider - Makihara Noriyuki (nhạc phim Labyrinth)
- Ito - Nakajima Miyuki (nhạc phim Seija no Koushin)
- Mấy bản nhạc tiếng Pháp trong phim Utsukushii Hito
6. Năm qua ngoài phim Nhật chẳng hứng xem phim nước khác mấy O_O. Phim Trung Quốc thì toàn đi xem trailer dạo =))))). Có trường hợp cá biệt xem trailer xong mất hứng coi phim luôn :)). Nhớ có
Pháp sư vô tâm coi (tua) đâu chừng chục tập.
Kẻ ngụy trang xem được tập 1 không nhớ vì sao bỏ đó, sau thấy bị chê quá nên dẹp luôn =))))).
Cao lương đỏ xem tới tập 9, đang chờ hứng xem tiếp :))
7. Phim Hàn có xem
Missing Noir M, dựng có không khí lắm, mấy vụ án không thể gọi là xuất sắc nhưng cũng không dở, dàn cast cũng ổn mà chịu nhất là chẳng có mấy vụ yêu đương gì làm loãng phim. Nhưng đối với một đứa xem phim cảnh sát phá án của Nhật lâu năm, quen với cách "trưng bày tình tiết" nhanh gọn lẹ xoẹt xoẹt như mình thì phim vẫn khá dài dòng, và vẫn thiếu một cái gì đó làm sợi chỉ tư tưởng xuyên suốt nên chỉ dừng ở mức độ xem cho biết, xong thì thôi :))
Fated to love you. Từng xem bản của Đài Loan nên cũng muốn coi cho biết phim này. Bản bên Đài vốn tưởng đã dông dài lắm rồi mà hóa ra nó vẫn gọn gàng chán so với cái bản Hàn này :)). Nữ chính hợp vai lắm, diễn cũng ổn, nhưng ngay từ đầu đã thấy son phấn thời trang ì xèo nên về sau không thấy sự thay đổi rõ rệt như bên phim kia. Anh nam chính thì thôi rồi Lượm ơi, diễn cứ như gì á -.-, xem bực vãi -.-. Anh này nhớ hồi trước có xem một cái phim gì đó rồi (quên tựa), ác cảm sẵn rồi, sang đây càng chứng minh cho mình thấy mình ác cảm quả không sai :)). Phim xem chán, thông điệp không dễ thương như bản gốc, ngồi tua tới mấy chỗ cao trào là chính.
My Beautiful Bride. Phim này nói riêng một bài rồi nên không nói lại. Bị thích bạn nam chính nên sau đó có google sơ sơ về bạn, thì thấy bạn đóng trong
Iljimae, vậy mà mình chẳng nhớ gì :)). Chắc tại trong
Iljimae bạn đã chẳng xuất hiện nhiều thì chớ còn diễn phải cái vai siđa, overact nhiều nên mình chả chấm nổi :)). Không ngờ từ đó tới nay bạn đã lột xác tới mức này :)). Thích kiểu nhân vật và kiểu diễn của bạn lắm, đáng tiếc bạn nữ đóng cặp lại non tay nên tình cảm hai bạn đáng lẽ có thể lên thêm vài bậc nhưng chỉ dừng ở mức đó thôi.
8. Manga. Dấu ấn đậm nhất là SnK và
Last Game: bằng chứng là đến nay vẫn ngồi canh từng tháng ra chap mới :)). Dù gần đây cả hai đang có chiều hướng thiếu nhiệt nên độ hóng có giảm mạnh, nhưng đã hình thành thói quen nên vẫn theo :)).
Giữa năm còn luyện lại bộ
J-Dreamsđọc hồi nhỏ. Bộ này phải nói là siêu phẩm, đọc bao lần vẫn mê +_+. Bộ này ở VN chưa xuất bản hết, vì nó còn có 2 cái sequel cũng rất tuyệt với cái kết quá đẹp và xác thực. Nhưng về cái phần đã xuất bản thì theo mình thấy là hồi xưa dịch khá chính xác đó chứ, khiến mình xem raw tới đâu, nhớ lại lời dịch tới đó, như "Biểu tượng của liên đoàn bóng đá Nhật Bản là con quạ ba chân, thần vật đã dẫn đường cho Thần Võ Thiên hoàng tiến vào cấm đô", "Bàn tay tôi nhỏ hơn người khác 1cm, thì tôi sẽ vươn người ra xa thêm 1cm", "Tiền đạo cố gắng nhiều lần, chỉ cần một lần thành công là được, còn thủ môn, cho dù cứu bóng thành công cả trăm lần, chỉ cần một lần sơ sẩy là hỏng", hay các tựa chương "Người có đôi mắt chim", "Sói gọi sói"...
Một cái truyện mà lời dẫn và lời thoại có nhiều chất thơ thế này, khiến mình ngứa nghề muốn dịch ghê luôn +_+. Tựa chương "Đường chuyền bị giết chết", "Tiến, tiến lên", "Phong lâm hỏa sơn", "Đứa trẻ không có ước mơ"...
"Chuyến tàu đi tới ước mơ... tấm vé đó, tôi gởi lại cho cậu đấy!"
"Taka có vui không? Ước mơ của Taka là gì?"
"Ước mơ? Mình không cần thứ đó. Bởi hiện tại, được chơi bóng đã là một điều tuyệt vời".
"Chỉ có cô Takenaka, chỉ có người ấy, dù mình không đá bóng giỏi, dù mình không có tài năng gì, vẫn quan tâm tới mình thật lòng".
"Đường chuyền cầu vồng của Taka cũng như một tác phẩm nghệ thuật mà mình muốn khoe khoang với cả thế giới".
"Cậu bé thật đáng yêu, cậu bé thật tuyệt vời. Phải chăng cậu bé là người được ông trời phái xuống?".
"Cậu chỉ có thể là người chuyền bóng thiên tài, khi ở cuối đường chuyền có ai đó đón lấy. Taka, cậu cần Kitamura, cũng như Kitamura cần cậu vậy".
Fan Taka nên toàn nhớ mấy câu có liên quan tới Taka thôi lolz.