Quantcast
Channel: 覚えるような覚えないような瞬間
Viewing all 878 articles
Browse latest View live

[11] Thương khung chi mão - OP&ED

$
0
0


Tưởng phim này mới ai dè cũng 2009 rồi (đang mừng thầm cho tia hi vọng le lói của phim truyền hình Trung Quốc hiện đại cái phát hiện té ra mừng hụt -.-). Hèn chi thấy cách dựng OP và ED quen quen, kiểu cách của phim ảnh thời Tân Ỷ Thiên đây mà lol.

Xem tập nào cũng phải tua đi tua lại mấy lần cái OP và ED. 2 cái này nó xúc động đậy quá mạng mà +_+. Sức mạnh của nhạc không lời đó ~

Phim này có em Trương Mông và em Triệu Lệ Dĩnh (đang nổi và đang bị ném đá khắp nơi lol). Cả 2 đều diễn ổn, đáng nhớ. Nhưng đương nhiên vì phim có lắm người diễn ổn và đáng nhớ nên tui nhớ mấy người đó hơn =))))))

Hồi xưa còn nhỏ xíu có coi cái phim về Từ Hy với mẹ, vừa coi vừa được mẹ giải thích phim hay ở chỗ nào (hồi đó ba mẹ mình đều hay coi phim lịch sử TQ, phim mà cả nhà cùng coi trước đó nữa có Lã Bất Vi của Trương Thiết Lâm và Tây Thi của Thủy Linh), nên với mình nội dung phim thì đã quên nhưng ấn tượng về Từ Hy thì vẫn nhớ. Thế nhưng so với Hiếu Trang thì Từ Hy ít được dựng thành phim hơn hẳn (chắc vì bà này tội nhiều hơn công :)) ). Đây là cái phim thứ 2 mình coi lấy Từ Hy làm nhân vật chính. Coi nhớ hồi nhỏ với mẹ ghê luôn đó bây ~_~

Vì mấy cái phim hồi đó mà mình mãi vẫn chưa nản lòng với phim truyền hình Trung Quốc, mỗi lần ra thông báo phim mới vẫn tiếp tục hóng chờ những phim nghiêm túc, có tiềm năng. Nhưng hiện tại chưa thấy gì khởi sắc. TQ bự như vậy mà quanh đi quẩn lại có mấy cái mặt :(

P.s: coi cái Thượng Thư Phòng của Viên Hoằng và Dương Mịch. Nó có cái kiểu đối thoại đao quang kiếm ảnh thâm nho triết lý, cùng một chút đấu trí đấu định lực thứ thiệt của phim TQ xưa, chứ không eo sèo bèo nhèo toàn yêu đương quằn quại trá hình như phim bây giờ (=)) ), nên xem khá thích. Mỗi tội sub còn ít quá thôi ém cho nhiều nhiều rồi tiếp tục >_<.

P.s: bạn Dương Mịch hồi mới nổi đúng là cute ghê. Diễn có hồn nữa.

[Update] Henshin ep 4: Hiệu ứng cộng hưởng

$
0
0

LINK

++++++++++++++++++++++++

Tập này có mấy đoạn như phim kinh dị ấy, xem giật mình thon thót -.-

Đây là tập mình thấy bạn Kamiki diễn xuất thần nhất :v. 

かっこわるいいいいい =)))))))

$
0
0
Coi cái medley của SMAP ở Ongaku no Hi, đang lé mắt trước độ hầm hố của cái perf. Karei naru Gyakushuu thì thấy Kusanagi Tsuyoshi hát xong quăng ra cái gì trăng trắng, tưởng ổng quăng khăn tay hay gì ai dè dòm lại thì thấy là cái bịch ni lông =)))))))))))))))))))))))))))))

Nakai Masahiro đứng kế bên ôm bụng cười không nín được, mà sau phút ngỡ ngàng tui cũng lăn ra cười suýt rụng hết răng =))))))))))))))))))


no title

Hát qua bài khác rồi mà ổng vẫn cười như động kinh =)))))))))))

かっこわるすぎるううううううううう =))))))))))

Kusanagi ơi là Kusanagi!!! Đúng là cái vụ cool ngầu không có họ hàng gì với cưng rồi, dù có che đậy làm dáng cách mấy thì chẳng mấy chốc cũng lòi ra mà thôi =))))))))))

Hát hò nhảy nhót cái gì chả nhớ nổi, coi xong chỉ nhớ được vụ quăng bịch ni lông =)))))))))))))))))))))))))))))))))))

SMAP à, các anh đúng là niềm vui của tui *tiếp tục lăn ra cười*

[Update] Date ep 2

$
0
0

LINK

=============

Sau tập này coi như kết thúc phần "mở bài", phim chuyển sang một giai đoạn mới, chuyện tình của hai ông bà cũng có chiều sâu và giàu "màu sắc" hơn lol.

Đại khái là mớ lập luận của ông Takumi thì dù nghĩ thế nào cũng thấy sai toét, dù là ai cũng khó chấp nhận. Ông này đoạn đầu phim đúng là chỉ trông như mớ rác bèo nhèo =)))))))) (ơ hình như sei chửi còn nặng hơn 2 bạn Yoriko và Washio gộp lại :)) ).

Điểm tốt của anh ý thì tới tập 4, 5 gì đấy mới bắt đầu xuất hiện á =)))))))))

P.s: nói chứ vụ "say đám đông" là có thiệt đó nha, sei bị quài nè, nên sợ chỗ nào chen chúc đông đúc ồn ào lắm @_@

Himitsu - The top secret

$
0
0
Một bộ manga kết hợp giữa khoa học giả tưởng, phá án và kinh dị, rất xuất sắc, có nhiều đoạn hay run rẩy, ám ảnh và ấn tượng mạnh.



Theo mình thấy thì không phải tình tiết vụ án mà quá trình tìm kiếm sự thật, thế giới quan của người đã khuất cùng các hiện tượng tâm lý kèm theo mới là "điểm xem" chính của truyện này. Tác giả cố gắng đào sâu vào các ngóc ngách của tâm trí thông qua công cụ là kĩ thuật quét não MRI, nên gần với khoa học pháp y ở trình độ cao với hình ảnh trực quan cụ thể từ đôi mắt người chết, tuy hư cấu nhưng lại tỏ ra đầy triển vọng XD.

Mình đặc biệt thích chương truyện dùng MRI để phân tích giấc mơ. Tác giả giới thiệu cho ta thế giới kì ảo tráng lệ của những giấc mơ, quang cảnh ngoạn mục mà chúng ta ai cũng được thưởng thức 100 phút mỗi đêm, nhưng chúng ta đều đã quên mất. Vũ trụ đảo ngược, nấc thang cầu vồng, lâu đài, sông, thác giữa không trung... được dựng lên thần kì trong tâm trí, vượt xa bất cứ sức tưởng tượng cao vời nào, khiến bất cứ ai cũng phải ngưỡng mộ và choáng ngợp với sự xảo diệu của bộ não chính mình.

Tác giả vẽ thật là đẹp, đẹp kiểu kiêu sa huyền bí ấn tượng. Bởi vậy ngó mấy cái hình cap của anime thấy tụt mood ghê hồn :))) (mà thật ra manga nào chả thế, cứ lên anime là sẽ bị mất nét hết <-- lý do mình chẳng bao giờ thích anime được như manga, trừ ngoại lệ duy nhất là Sailor Moon lol).

Bản dịch ổn, mạch lạc, dùng từ chính xác, có cảm xúc. Mới đọc 10 mấy chap thấy hay ghê, xứng đáng là manga đoạt giải, mỗi tội từ chuyên môn và kiến thức khoa học ngoài lề nhiều quá nên nếu phải đọc từ Eng hay từ Jap đều sẽ vất vả khốn khổ như con mọi cho mà coi =))))))

Truyện này sếp Maki trông gái quá nên dự đoán là sẽ có vài đoạn cổ xúy (mà hình như fan thể loại này gọi là "hint" đấy) chuyện đồng tính nam (y như rằng). May tính cách anh cứng rắn sắc sảo, những đoạn đấy cũng không nhiều nên ngay cả đứa dị ứng mấy chuyện đồng tính nam / nữ như mình cũng chấp nhận được lol. Hồi trước có đọc cái truyện Moon Child cũng của bà tác giả này mà chẳng hiểu gì =))))))) (nghi là đến giờ vẫn sẽ không hiểu lol), nhưng nhớ là bà này cũng có huông viết mấy chi tiết mang sắc thái đồng tính cấp độ nhẹ nên mình cũng cảnh giác, Himitsu này xem kĩ phần đánh giá và thể loại rồi mới nhảy vô đọc, để tránh rước bực vào người một cách oan uổng :)))))))

Google 30s thì thấy bộ này sắp ra live action có bạn Toma đóng vai sếp Maki và bạn Okada Masaki đóng vai Aoki. Thấy cả hai đều chẳng hợp vai =))))))) (chưa kể chuyện mình không ưa bạn Okada lol), mà nội dung truyện này hợp làm thành drama hơn, làm sao cho nó có không khí của Border là chuẩn ấy :))

Mr.S - Saitei de Saikou no Otoko

$
0
0


"Hờ hững. Phũ phàng. Sự xấu xa làm nên nét hào hoa?
Lúc kịp nhận ra, hắn đã đánh cắp bao trái tim ngoan".

Bài này lời nó đểu đểu nghe vui thặc :)) Nội dung bài hát thì mang concept quý ông hư hỏng, nội dung PV thì kể chuyện tán tỉnh XD

Trong PV này đám trai nhà ai cũng cool thấy tía :)), mà cool nhất đám là Kusanagi Tsuyoshi (ngoại hình thoy XD). Mấy cái PV gần đây lúc nào cũng thấy Kusanagi Tsuyoshi cool, hổng chừng một phần là tại hồi đầu năm coi cái drama Zeni no Senso của ổng nên bị ảnh hưởng O__O




♥_♥

P.s: Định than nghèo kể khổ vụ raw lệch time mà mắc canh cho được cái đá lông nheo của Kusanagi ở trên để cap hình nên mất hết hứng than thở :)))))))))))

Sanadamaru's supporting cast

$
0
0
Bữa nay công bố dàn cast phụ (sơ lược) cho taiga. Đáng chú ý có:



- Oizumi Yo (vai anh trai nam chính): sei chấm anh Oizumi ♥
- Kimura Yoshino (vai chị gái Matsu): sei chấm chị Yoshino ♥ Nhưng sao chỉ được làm chị em? T_T
- Nagasawa Masami (vai vợ nam chính - Kiri): thấy bà chưa :))))))))) Sau Aragaki thì anh lại được sánh vai cùng mỹ nhân chân dài nổi tiếng mặt đơ =)))))))). Lâu không coi phim có nàng, không biết nàng có bớt đơ chăng :)). Không chừng sẽ lượm vài bộ về coi để chuẩn bị tinh thần quá =)))))
-  Kuroki Haru (vai mối tình đầu - Ume): nào giờ vô cảm với bạn này nhưng hôm bữa có xem tập 1 của Đầu bếp hoàng cung của Sato Takeru, thấy bạn diễn vai thiếu phụ đằm thắm cũng có hồn, cũng cảm động (cảm động nhất là đoạn che dù á :x) nên đang phát sinh cảm tình ;))
- Uchino Seiyo (Tokugawa Ieyasu): đang trợn mắt nhìn tên phiên âm của chú thì sực nhớ ra gần đây chú mới đổi nghệ danh =))))).

Âm nhạc: Hattori Takayuki: người soạn OST cho Shinsengumi, Hanzawa Naoki v.v... nên hứa hẹn nhạc hay đắm đuối ha~ ♥

Nơi tận cùng thế giới...

$
0
0
Kono yo no hate 04.mkv_002680434.jpg

Một trong những điểm mà Nojima Shinji gây ấn tượng với mình (cũng là những điểm dễ bị chỉ trích, do góc nhìn quá tiêu cực), đó là chú ấy thường cho nhân vật dùng những cách cương liệt nhất để giải quyết vấn đề của họ, làm nỗi đau mà họ mang lan tỏa vào tận trong lòng người xem, khiến đôi khi thấy rùng mình, tắc nghẹn.

Cũng như cô bé ngồi xe lăn trong Ashita Mama ga inai, đã dùng cái cách ngu ngốc mà tuyệt vọng đó để cầu cứu tình thương. Thật ra, tình thương vẫn ở quanh cô, nhưng đáng tiếc, thứ cô có lại chẳng phải thứ cô cần. Cô gái nhỏ dại dột cố chấp!

P.s: phim toàn trai xinh gái đẹp -_-. Chị Sakurai Sachiko dễ thương rụng rời luôn ♥_♥ Lâu rồi mới thấy người thật có "nụ cười manga", tức là cười lên là thấy xung quanh chói lóa hiệu ứng ánh sáng hoa hòe bung thùa :))))))


Hungry Spider

$
0
0
Phim có mê hay không hạ hồi phân giải, trước mắt ghiền nhạc phim ghê gớm -.- (nhưng vẫn ghiền nhất là khi nhạc lồng trong phim :)) ).



Có thể là do tối dạ mà sei không thể hiểu được lời bài này muốn nói cái gì =)))))))). Gì mà "Tôi là con nhện đói còn em là con bướm xinh đẹp" =))))) Ẩn dụ quá méo thấm nổi :))

Nhưng phần giai điệu nghe zui ghê :))

[vietsub] KuriYaku '11 Medley

$
0
0

>o<>o<>o<>o<>o<>o<

Thôi thì cũng hông biết nói gì ngoài việc tái lèm bèm là sau khi coi cái medley này tui bị lên cơn điên kiếm show này qua các năm về coi, có lẽ vì thế mà dù coi đã nhiều nhưng vẫn thích medley này nhất ≧◡≦

Coi xong ngoài mấy bài thích sẵn như Hero hay Chiisana Koi no Uta thì còn thích thêm:

- Megumi no Hito (tạm dịch: Cô gái bãi biển): cái bài gì zui quá trời, kể chuyện đám trai đầu (óc) đen (tối) ra biển ngắm gái =)))))), mà tui thích nhứt là cái perf. này của các bác già đẹp lão duyên dáng ♥ (đeo kính đen để tha hồ dòm phải hem, biết quá mà =)))))) )



- Kiss (Crystal Kay)
- Sora wa Maru de (Monkey Majik)

Rồi. Release xong nồi súp tim óc 1 năm rưỡi. Quay lại với cuốn Các chi phái của phật giáo và các ảnh hưởng mang tính bước ngoặc của nó tới xã hội thời Chuusei (中世)-.- *lâm trận mode-on*

Miho's guest appearance in TBS's drama

$
0
0


She will appear in ep2 of Napoleon no Mura (led by Karasawa Toshiaki), a sick mother role.

http://www.tbs.co.jp/Napoleon_no_mura/story/index-j.html

Nửa đêm lên fanpage nàng thấy ngay tin sốc O__O. Lúc tí tởn thì không chịu đóng, đợi tới khi bầu bì nặng nề mới nhận lời '__'. Thiệt tình, hông biết nói sao luôn...

Kiểu này thì sei phải nhảy vô coi phim này rồi, ít nhất là tập 2 này =))))))))))))))). Anh Karasawa sau hơn 1 năm không đóng phim mới, đùng phát nhận vai chính tới 2 renzoku trong cùng 1 mùa, hổng hiểu chạy sô sao cho nổi luôn '___'.

Sắp được thấy nàng đóng phim rồi *tự nhiên xúc động kịch liệt T^T*

Ito (Sợi tơ) - Nakajima Miyuki

$
0
0
*tạm thoát kiếp report, xõa thôi*



Sợi ngang là em
Sợi dọc là anh
Dệt nên tấm áo
Để mai này sưởi ấm lòng ai.

Sợi ngang là em
Sợi dọc là anh
Dệt nên tấm áo
Để mai này chở che vết thương nào.

Sợi ngang là em
Sợi dọc là anh
Người gặp người, như những sợi tơ cuối cùng sẽ gặp nhau.
Đó chính là hạnh phúc nhân sinh.

----

Bài gì mà nó hay tàn bạo *__*. Nghe một hồi tự nhiên rơm rớm nước mắt. Kể từ khi biết tới nhạc nhẽo của Nhật thì tui mới có trạng thái nghe nhạc mà khóc như này, chứ người khô khan như tui thuở trước thì đời nào!

Câu cuối, "shiawase" (hạnh phúc) viết bằng chữ  仕合わせ chứ không phải 幸せ, từ cổ rất hay, phải ghi nhớ để mai mốt vận dụng ^o^

Cô Miyuki hát nhạc chủ đề cho drama Nankyoku Tairiku, hèn chi thoáng nghe bài này là thấy ngờ ngợ rồi. Có nhiều bản cover, mà thích nhất vẫn là bản gốc, thích hơn nữa là bản lồng trong phim Seija no Koushin (Cuộc diễu hành của các thần linh), drama 1998 do Nojima Shinji viết kịch bản, có sự tham gia của Sakai Noriko, Ishida Issei, Hirosue Ryoko (<--- gì đây, đang pimp trá hình cho phim này hở =)))))))))))))) )

Thích thứ nhì là bản này của anh Massha:



Giọng nam trầm mạnh mẽ, có phần không hợp với tinh thần bài hát, vốn mềm mại và nữ tính. Nhưng mà... cái giọng ảnh hay quá đi! *__*

Chất dark dị thường trong phim Nojima Shinji

$
0
0
Ngó lại thì mình đã xem rất nhiều phim của Nojima Shinji rồi, từ cái thuở còn bập bõm với phim Nhật, thụ động bộ nào có vietsub thì xem mà không quan tâm tới dàn chế tác, tới thời điểm hiện nay, đã chuyển sang chọn phim một cách tích cực. Xem nhiều rồi thì dần nhận ra, đối với một phim truyền hình dài tập, diễn viên là cái sườn còn kịch bản là linh hồn của cả bộ phim. Một phim có thật sự đi vào lòng người hay không là dựa gần hết vào tư tưởng và cách thể hiện mà tác giả kịch bản gắn vào trong nó. Dám khẳng định, một khi đã muốn đi sâu tìm hiểu J-drama thì không thể không đụng tới cái tên Nojima Shinji này, bởi chú là kịch tác gia hàng đầu của Nhật, tác phẩm viết ra thỏa mãn được cả yếu tố thị trường lẫn yếu tố chất lượng, đủ mọi đề tài, hài hước, lãng mạn, đen tối, học đường... phim kể về nhiều nhân vật cũng có, phim xoay quanh số ít nhân vật cũng có, đủ kiểu. Phim thường quy tụ dàn diễn viên ngôi sao vào thời điểm mà nó ra mắt, nên đương nhiên là được chú ý.

Thế nhưng những năm gần đây, quan điểm và thị hiếu xem phim của khán giả không còn như xưa nữa, mà mình thấy là cái thị hiếu mới này không hợp và không đủ sức để chuyên chở chất dark mà Nojima thường xuyên thể hiện. Có lẽ vì thế mà từ sau GOLD, chú đã lui về viết cho những phim chiếu khung giờ nửa đêm hoặc khung giờ ít được chú ý, cho an toàn, đỡ bị dư luận chỉ trích, để tự do vẫy vùng nhào nặn câu chuyện theo cách của mình.

Mấy tuần nay xem 3 phim cũ liên tiếp của Nojima, sau khi xong Seija no Koushin thì cảm thấy, chất dark của Nojima đến từ những tình huống dị thường, nhưng dễ xảy ra trong đời sống. Những tình huống này sẽ đẩy những nhân vật vốn có tính cách bình thường vào các trạng thái tâm lý đặc biệt, kéo theo là những hành động trái với tự nhiên, để rồi sinh ra một tình huống dị thường khác, tác động đến sự biến đổi tâm lý của nhân vật khác, rồi cứ thế tiếp diễn để đạt tới cao trào.

Mình từng xem những phim dark theo những phong cách khác, đại diện tiêu biểu và ấn tượng nhất có lẽ là Kokuhaku Life. Chất dark trong những phim này đến từ nhân vật, không phải tình huống. So với thể loại này, thể loại xây dựng một thứ tính cách đặc thù cực đoan cho nhân vật, thì mình thích phong cách dùng tình huống để tạo xung đột như của Nojima hơn, vì nó dễ liên hệ hơn.

Phim của Nojima không phải cái nào cũng là phim dark. Những phim được biết đến nhiều nhất toàn là những phim nhẹ nhàng tình cảm, như Hitotsu Yane no Shita (Dưới một mái nhà), 101kaime no Propose (101 lời cầu hôn), Pride, Bara no nai Hanaya... Có thể nói, Nojima viết nhiều phim trendy giờ vàng cho Fuji, và phim dark cho những đài khác. Nói là phim nhẹ nhàng, nhưng chất dark vẫn lẩn khuất ẩn hiện trong câu chuyện, dù là thảng hoặc thôi, chủ yếu làm chất xúc tác, như trong Hitotsu Yane no Shita vậy. Khi lấy Hitotsu Yane no Shita ra làm ví dụ, mình muốn nhắc tới những cảm xúc lăn tăn của cô gái nhỏ đối với ông chú bác sĩ, một thứ tình cảm nửa mộng mơ thiếu nữ nửa bao dung trưởng thành, nửa là niềm riêng nửa là sự bù đắp, kín đáo mà triền miên. Thứ tình cảm đã khiến mình bồi hồi rung động, ngày đó lẫn bây giờ, mà sang phần 2, tác giả không khai thác tiếp, cũng là một sự đáng tiếc.

Hồi xảy ra vụ bạo động (dùng đúng từ đấy nhé) có tên Ashita, Mama ga Inai hồi đầu 2014, mình đã rất tò mò. Phim này do Nojima Shinji giám sát kịch bản, nôm na có lẽ là editor và đề xuất ý kiến, nhưng mang đậm nét phong cách viết của Nojima, tức là dark với những chi tiết và cách giải quyết tình huống đầy cực đoan, đôi chỗ nhẫn tâm. Nhưng phim này mà đã bị làn sóng phản đối mạnh đến nỗi bị rút tài trợ, bị hăm he kiện tụng và buộc thay đổi tình tiết, thì những phim như Koukou Kyoshi (1993), Miseinen (1995), và nhất là Seija no Koushin (1998) ngày xưa còn bị chỉ trích đến độ nào? Thế nhưng những phim thập niên '90 đó toàn là những phim cực kì thành công, ratings cao, đạt nhiều giải thưởng, gây tiếng vang lớn. Koukou Kyoshi vốn là thử nghiệm một phong cách viết mới (aka tác phẩm debut ở mảng phim dark) của Nojima, trước đó chú đã có bộ 101kaime no Propose, thành công vang dội, mà themesong của nó chính là bài Say yes huyền thoại của Chage&Aska, thống trị bảng xếp hạng Oricon cả chục tuần liền (xD). Koukou Kyoshiđề cập đến mặt tối trong những quan hệ thầy trò ở một trường nữ, không đơn thuần là miêu tả một thứ tình yêu cấm kị (vào thời đó) giữa thầy và trò, như Majou no Jouken (1999), mà bên dưới cái bề nổi tình yêu trai gái đó, thật sự là một cuộc đảo chính trên mọi mặt trận nhằm lật đổ toàn bộ các quan niệm đạo đức lỗi thời, là một cuộc nổi loạn của cả nam và nữ, để tìm đến cái gọi là "sống thật", "sống vì mình", trong hình hài sự giao cảm trần trụi giữa hai linh hồn. Có người chấp nhận được hành động bất chấp của nhân vật, có người không. Phim gây nhiều tranh cãi, nhưng việc người ta đã bị cuốn hút vào chất dark mông lung tha thiết đó, là một sự thật không thể phủ nhận.

Nojima viết được cho nhiều đề tài, nhiều đối tượng, nhưng có lẽ viết tốt nhất (và cũng dark nhất) là về thanh thiếu niên. Cũng dễ hiểu thôi, vì đây là đối tượng bất ổn và bốc đồng nhất, tâm lý thường xáo động nên dễ dẫn đến những trạng thái và hành động cực đoan. Miseinen, Seija no Koushin, Lipstickđều là những phim bàn về nhiều khía cạnh của tâm lý thanh thiếu niên, mà mình cho rằng, có từng nghiên cứu chuyên sâu thì mới có thể khai thác rốt ráo và cụ thể như vậy. Trong số đó, đề tài trẻ chậm phát triển trí tuệ là một trong những trọng tâm được tác giả ưu ái. Phim về người khuyết tật trí não xem đã nhiều, cũng không hiểu vì sao Nhật lại làm nhiều phim về đề tài này như vậy, vượt xa các nước khác. Những phim mình từng xem đa số đều thể hiện thái độ lạc quan, tin tưởng vào tình người trong cộng đồng, miêu tả thực trạng khó khăn của cá nhân và gia đình để cổ vũ cố gắng vươn lên. Nhưng phim ảnh thập niên '90 lại mang màu sắc hoàn toàn ngược lại, mang cái nhìn hết sức tiêu cực, chú trọng khắc họa những góc khuất tàn khốc u tối của xã hội (mà mình không rõ là có làm quá hay không). Nojima dĩ nhiên là đi đầu trong trào lưu đó, mà tất cả hầu như kết tinh trong một bộ Seija no Koushin gai góc, sắc nhọn, mà nhiều tình tiết gây choáng váng đến nỗi không thốt nên lời. Thế nhưng điều còn đáng sợ hơn đó là, cách tác giả dẫn dắt khiến cho ta cảm thấy, những tình tiết bi kịch đó không ở đâu xa lạ mà có thể diễn ra gần bên ta bất cứ lúc nào, bởi chúng được xây dựng trên nền những tâm lý hết sức bình thường, chỉ là đặt trong một bối cảnh bất thường, mà nó trở nên thật tà ác, thật tuyệt vọng. Những phim như thế này, đúng là xem một hai lần cho biết thì được, chứ không nên xem nhiều, cũng không nên phổ biến rộng rãi, để tránh cho người ta mất niềm tin vào cuộc sống.

Từ những phim dark đặc tả về thanh thiếu niên những năm '90 đến những phim viết về đời sống người trưởng thành ngày nay, mình nhận ra một bước chuyển mình đáng lưu ý. Đó là cái chất dark đã được gia công và kìm hãm nhiều để hài hòa hơn với câu chuyện và bối cảnh đương đại. Love Shuffle là một điển hình thú vị, khi chất dark được lồng vào một lăng kính hài hước, có phần bỡn cợt của câu chuyện hoán đổi người yêu. Chất dark cũng được tìm thấy trong mối tình xem chừng hời hợt của cậu nhiếp ảnh gia phóng đãng và cô gái nghệ thuật mãi ôm ấp hình ảnh tử thần. Và trong phim mới nhất của chú mà mình xem là Platonic, chất dark hiển hiện trong tình huống khởi phát của phim - nguyên nhân tìm đến nhau của nam nữ chính, cũng như đậm đặc ở tâm trạng quẩn quanh, bế tắc nhiều năm của nữ chính, để rồi hình thành những cảm xúc méo mó trong cô. Con người vẫn luôn dễ tổn thương như thế, chẳng qua là những tổn hại về thể xác đã được thay thế (hay thêm vào?) bằng những tổn hại về tinh thần, đây mới chính là vết thương khó lành nhất.

Trong phim dark của Nojima Shinji đương nhiên cũng có những chi tiết trong sáng tươi vui. Nhưng mình cảm thấy, mảng sáng và mảng tối vốn không thể tách rời, cái này tồn tại nhằm làm nổi bật cái kia, cho nên, trong niềm vui cũng có phảng phất một chút gì cay đắng bất an, lòng nhân từ cũng xen lẫn toan tính, sự hoàn hảo không tì vết cũng là nỗi bi thương. Nhưng mặt khác, viết về sự tuyệt vọng thực chất là để tôn vinh niềm hy vọng, đưa vào một bản ngã xấu xa cũng là cách để ngợi ca sức mạnh tinh thần, miêu tả sự tan rã, tàn phai vốn là để người ta trân trọng tương tụ và thanh xuân rực rỡ. Chính vì đã biết kết hợp nhuần nhuyễn và cân bằng hai thái cực đó mà những tác phẩm của Nojima có thể đau đớn, u uẩn, nhưng vẫn chừng mực, và có giá trị lâu dài.

Shingeki no Kyojin LA

$
0
0
I went to watch it today, trying to wait almost a week and avoid weekends. I got prepared to consider it as a totally different story, with totally different characters, just borrowing the main plot of "people fought againts titans".

The effects were great. Sasuga large-scale invested work lol. Shikishima and Mikasa (true "stars" of the film) were toooooooo cool. Mizuhara Kiko did a great job, Hasegawa Hiroki was perfect - even though I wish he had not smirked that much :D. The director let them appear so impressively, in the beautiful background's light and music (it's hard to describe, you must see the movie). I'm a fan of both of them so of course I don't complain XD.

The titans were well-made (aka disgusting! +__+). I closed my eyes during most of the scenes that titans ate people XD, but the sound ifself was disgusting... :(( ). The titan transformation and the fight after that was jaw-droppingly awesome.

BUT, be prepared for the cheap loveline and lecturing parts. Luckily, the titans and fighting scenes could easily outshine those draggy forcy over-dramatic details.

Look forward to the second half ^_^

______________

Ráng chọn ngày thiêng giờ độc để đi coi cho đỡ đông người, mà cái rạp cũng đầy hết 2/3 đó chứ :)). Chắc tại đang trong đợt nghỉ hè. Nhưng thế này thì e là không thành mega-hit được rồi :)))))))

Phim này làm rất tốt một chuyện đó là coi nó xong càng thấy manga hay hoang dại +______+

Lol. Không phải khen đểu đâu nha, nhưng phim này nó chế ra nhiều cái nằm ngoài manga, nhưng những đoạn hay và nhân vật ấn tượng thì toàn nằm chình ình trong nguyên tác :))). Mình không phiền vụ pha chế, nhưng đã dàn dựng tốt như vậy thì cứ chọn lựa cảnh mà dựng y chang cho rồi, khổ não chế biến mà hiệu quả thấp thì cũng như không.

Mình fan bộ này mới nửa năm nay, nhưng theo dõi phim ảnh Nhật Bản cũng gần chục năm rồi *lau mồ hôi*. Khác với nhiều người, mình xem phim gì thì xem, chứ live-action hầu như không bao giờ chủ động tìm xem (tức là tìm xem LA chỉ vì hâm mộ manga). Quan niệm của mình là truyện nào mà quá thích thì thể nào cũng sẽ xem LA bằng đôi mắt soi mói hẹp hòi, so bì hơn kém dẫn đến thất vọng, bức xúc... tóm lại là không thể không có thành kiến, thành kiến dẫn tới những cảm xúc tiêu cực, khó đánh giá bộ phim chính xác với thực chất của nó.

Phim này xem vì Mikasa (nhìn trong poster thấy quá xinh quá đúng chất ♥_♥) và vì gần đây (sau Date) bị thích anh Hasegawa Hiroki, mà anh ấy lại đóng một vai chủ chốt, gần như thay thế anh-chàng-có-fanclub-đông-nhất-SnK-fandom, aka người-hùng-mặt-đen Levi-sama-vĩ đại =)))))))))))))))))) (đã -sama rồi còn bonus "vĩ đại" cho nó máu :)) ), hỏi sao không hóng :)))))))). Nhưng mấy ông làm phim rất khôn khi không cho Levi-vĩ đại trình làng, làm vậy đã tránh được rổ đá từ tập đoàn fan cuồng đông đảo của Levi, mà cũng miễn cho diễn viên khỏi phải chịu búa rìu dư luận lol. Trên thực tế, anh Hasegawa không làm mình thất vọng (nhưng xét cho cùng thì nhân vật này cũng không thuộc dạng nội tâm để trình diễn khả năng diễn xuất, nên nhân vật có phần không xứng với anh lol). Hơn nữa hình như bác đạo diễn ship Shikishima với Mikasa (đúng ý sei) nên cảnh nào cảnh nấy của 2 người này đều đẹp quằn quại miễn chê luôn :)) (tuy mình có ghét mấy vụ lớp lai lớp liếc vớ vẩn -.-). Tuy nhiên, giá mà ảnh đừng cười nham hiểm với tầng suất cao như vậy. Lâu lâu thì được, chứ cười quài coi chừng người ta tưởng có bệnh thần kinh -.-

Mikasa quá chuẩn, quá đẹp, quá oai hùng! (gửi nàng triệu trái tim ♥_♥). Bạn Mizuhara Kiko có tài đó. Từ hồi xem Nobunaga ConcertoKokoro ga Pokitto ne mình đã thấy có triển vọng rồi, bởi vậy mới đặt hy vọng vào Mikasa. Một cô gái nhỏ yếu đuối và một chiến binh dũng mãnh, mặt nào của Mikasa bạn cũng thể hiện tròn trịa, rất đáng khen. Mình thích ánh mắt bạn khi hay tin Eren hy sinh. Mikasa của bạn không lúc nào cũng hầm hầm, đơ đơ như trong truyện, nhưng không phải không lạnh lùng, mà lạnh theo kiểu từng trải, cảnh giác.

Armin, Sasha, Hanji, Jean đều ổn. Armin nhút nhát, giỏi tính toán giống truyện, Sasha cute, Hanji ồn ào lập dị giống truyện nốt. Ishihara Satomi diễn tốt hơn mong đợi, chỉ có một cảnh over-act thôi. Nhìn chung trừ Eren ra thì vai nào cũng ổn =)))))))))

Ờ phim có bạn Miura Haruma mình không ưa từ hồi xưa lắc xưa lơ, nhưng mà cho ai vào vai Eren là dìm hàng người đó chứ hổng phải nâng (đã thế lão tác giả manga còn "góp ý" để dìm thằng nhỏ thêm mấy tầng, trong truyện vô dụng, lên phim lại càng ăn hại double =))))) ). Nhưng mình chướng với bạn Eren LA không phải vì bạn sợ teo vòi khi thấy titan đâu, bởi ai ở vào hoàn cảnh đó mà không són ra quần đã là dũng cảm rồi :)). Mình chướng vì bạn ngu quá. Nhớ trong truyện chỉ thấy bạn useless thôi chứ đầu óc cũng đâu đến nỗi nào. Nếu xét cho tường tận thì còn là kẻ biết nhìn xa trông rộng, (đầu truyện) biết tỉnh táo trong khi mọi người lơ là phòng bị.

Kĩ xảo phim này thì tốt rồi, đầu tư lớn quá mạng mà lại. Đại cảnh titans xuất hiện dựng chuẩn quá, làm sei nhắm tịt mắt không dám xem suốt đoạn đó luôn =)))))). Đọc truyện đã thấy ghê mà lên phim còn thấy gớm hơn nhiều. Phim này mà về Việt Nam thì dĩ nhiên là phải cắt, cắt, cắt mấy cảnh đó rồi :))))) (cắt hết thì còn éo gì là logic không biết =)))))) ).

Thật ra soi plothole thì gom được cả mấy xe tải cho coi, mà toàn loại đập ngay vào mắt. Ví dụ như ra khỏi tường mà không cưỡi ngựa, long nhong chạy bộ (à có xe, nhưng lúc tan đàn xẻ nghé thì xe cũng vứt) thì chỉ có nước chui vô bụng titans thôi các cô cậu à :)))))). Những chi tiết vô lý kiểu đó làm mình nhận ra sự hợp lý kín kẽ thần thánh của nguyên tác =))))))))))))

Phần 2 đợi qua tháng 9 mới chiếu, thời kì bận rộn không biết có rảnh để đi coi không. Phần này chắc dựa trên arc đội đá vá trời, à nhầm vá tường, hoặc arc titan nữ, có khi kết hợp cả 2 không chừng. Tanoshimi~ tanoshimi~ ^o^

Một lần nữa, định bụng ghi chép sơ lược vài nét nổi bật để khỏi quên thôi mà nó cũng dây cà ra dây muống ghê chưa :))))))). Thôi giải tán. Có spoil chap 72 rồi phải đi đọc đâyyyyyyyyyyyyyyyyy ^o^

「敵は巨人なんかじゃない、”安全”だ!」By Shikishima.

[Update] Henshin & Date

$
0
0
Henshin: Tập cuối: Naruse Junichi


LINK
*giờ mới nhận ra mình chỉnh nhầm chế độ, hình cap ra tới 2 hàng '_'*

Date: Tập 3: Xem mặt tập thể - "Cuộc sống là những chuỗi cô đơn" T^T


LINK

------------------------

Má Yoriko mỗi lần thuyết trình về nội dung công việc, sự nghiệp của bả là lại như hiếp dâm tinh thần người nghe +__+. Nếu tập nào cũng phải dịch cái đống đó chắc nhan sắc người dịch tàn úa sớm quá... '_'

Tập này còn thích chuyện của bạn Washio. Nữ bày tỏ cũng kín đáo mà nam từ chối cũng nhã nhặn ♥.

Sắp tới những tập sei khoái nhất rồi *tự nhiên hồi hộp :)))))*

[12]

$
0
0


Thấy nhiều người khen Pháp sư Vô Tâm nên chạy đi coi. Coi được 10 tập đầu, thấy cũng bình thường, không có gì đặc biệt để nói, nhưng có bài nhạc nền hay ghê, bị cái chả hợp với phim =)))))))))

Phim này chủ yếu được dàn cast ổn, anh nam chính biết diễn (đẹp trai nữa lol), nữ chính cũng dễ thương, nữ phụ đẹp ma mị :)). Nhưng kịch bản thì thường, coi không sợ, không gay cấn, cũng không cảm động.

Mỗi nhạc phim là nghe mê luôn :))))))))). Tưởng nhớ tới Như sương như vũ lại như phong quá chừng :))

進めええええ!

$
0
0


Cái hình làm nhớ đội Levi đời 1 quá trời T_T. Mà mỗi lần nhớ là thấy ấm ức oan uổng tới phát khóc T^T. Cái chiến dịch hoàn hảo cực độ như vậy, cuối cùng chỉ vì thiếu thông tin mà hỏng bét hết ~~

Mấy ngày nay đắm đuối đọc lại truyện (toàn nhờ LA =))))) ). Ta nói, đọc bao nhiêu lần cũng không thể không chết cái vụ character development của tác giả. Các sếp sòng của quân trinh sát thì khỏi nói đi, fangirl túi bụi, đụng chỗ nào chết chỗ đó. Các nhân vật khác thì, Armin nè Jean nè, Annie nè, Ymir nè, hay thảm thiết luôn.

Như bạn Jean, hồi đầu đâu có chú ý tới bạn đâu (cùng lắm chú ý vì bạn thích Mikasa). Nhưng sau cái đoạn bạn xúi Armin với Reiner đánh nhau cầm chân titan nữ là đổ cái rầm bạn rồi. Sau này bạn xả thân cứu Mikasa, rồi tham gia đảo chính ám sát, bạn càng ngày càng ngầu điên đảo.

Hay như bạn Hanji (bạn này thì khùng level cao rồi). Rút móng người ta mà bạn làm như đang mổ chuột vậy.

"Nếu là tra khảo thì phải hỏi gì đã rồi mới tra tấn chứ!"
"Im! Để tôi rút hết móng của ông rồi mới bắt đầu hỏi".
=)))))))))))))

"Eren và Historia đang ở đâu?"
"..."
"Trả lời chậm! Phải bẻ răng để phạt. Để tui lựa cái không sâu mà bẻ"
*_*

Hanji! Hanji! Thiệt cá tính~

Sếp Erwin mới là trùm thần kinh. Bình thường thì luôn bảo vệ cấp dưới, nghĩ ra cái "đội hình phát hiện địch tầm xa" (cụm này vừa hay vừa chính xác) trứ danh cũng là để không giao chiến, tránh tổn thất. Nhưng những lúc quan đầu thì ra những mệnh lệnh khiến người nghe chết đứng luôn. Đọc cái arc giằng co với Reiner bên ngoài tường là thấy sốc nhất. Coi đoạn ổng hiệu lệnh cho toàn quân xông vô cái đám khổng lồ đang táp ngoạm điên loạn là lạnh toát cả sống lưng -.-

"Người không dám hy sinh bất cứ cái gì, thì cũng không thay đổi được điều gì".

Trong chiến dịch sắp tới mong là tay tác giả độc ác đừng cho ổng chết. Ổng mà chết là quân trinh sát tổn thất phân nửa sức mạnh chứ không đùa -.-

Đội Levi đời 2 toàn bạn bè thân quen. Chết người nào tui cũng tan nát con tim, nên đừng chết, đừng chết mà... ;_;

Cái truyện này nó cho mình thấy, con người nhỏ bé yếu đuối tới đáng thương. Nhưng con người cũng rất mạnh mẽ. Dùng trí tuệ và lòng quả cảm để tự cứu mình, để bảo vệ và để chinh phục.

"Vì sao cậu lại muốn ra thế giới bên ngoài những bức tường?

Đơn giản thôi, vì đó là thế giới mà tớ được sinh ra".

"Con trai tôi, nó không cần phải đặc biệt, không cần phải mạnh mẽ hơn người. Bởi vì, bản thân sự chào đời của nó đã là một điều vĩ đại".

Lại lên cơn thiếu thuốc, mỏi mòn trông ngóng chap 73 T^T

俺たちは壁の外へまた会おうぜ

$
0
0


*post cú chót*

Thấy scene 10 cái lưng đứng dàn hàng không cũng cảm động T^T. Từ đó tới nay, ai còn ai mất...

"Chúng ta hãy cùng gặp lại nhau bên ngoài bức tường, nơi chưa được vẽ trên bản đồ".


*hiệu ứng của cái LA thiệt ghê gớm O_o*

Chase (NHK, 2010)

$
0
0


Chase là một phim về tài chính mang không khí hình sự đậm đà, mà hiếm có là hình sự mà lại không có án mạng nào. Phim xoay quanh đề tài thuế, nhân viên thuế, luật đánh thuế và các mánh khóe trốn thuế tinh vi, cô đọng và thắt gút lại trong cuộc rượt đuổi dằng dai giữa một bên là nhân viên điều tra thuế ưu tú và một bên là chuyên gia "hô biến" các khoản thu nhập về con số 0 hòng né tránh khoản chi (không hề nhỏ) cho Nhà nước, phục vụ mục đích của thân chủ, là các tay thế gia vọng tộc sừng sỏ trong giới tài chính.

Murakumo Shuji, biệt danh "ảo thuật gia vùng Carribean" đã bước ra sân khấu lớn bằng một phong thái lả lướt ung dung, ngạo nghễ coi khinh tất cả, dùng bộ óc lớn chơi một cuộc chơi để đời.

Nhưng phút tàn cuộc rồi cũng đến. Hắn đã bước ra khỏi ánh hào quang như thế nào? Hay vốn thứ hào quang đó chưa bao giờ hiện hữu? Tất cả chỉ là sản phẩm của tưởng tượng mà thôi?

Phim thể hiện hiểu biết sâu sắc và sức vận dụng linh hoạt các kiến thức về thuế và thị trường tài chính để tạo nên một cuộc đuổi bắt hấp dẫn lôi cuốn người xem bởi độ căng và tiết tấu dồn dập. Bên cạnh đó, cách nhấn nhá rất riêng tạo ra sức biểu cảm cần có, và những cảnh quay chọn lọc gợi mở làm nên tính thẩm mỹ của phim.



Thế nhưng, kịch bản vẫn còn nhiều lỗ hổng và cuộc đấu trí chưa thực sự kín kẽ cao tay, khi để nhân vật nương tựa vào may rủi hơi nhiều, cho thấy một sự xa lạ với thể loại đấu trí mà Sakamoto Yuji vốn không sở trường. Trong cảm nhận của mình thì tác giả này chuyên trị miêu tả về số phận con người, nên chất hình sự của phim này tuy đã được thiết kế một cách quy mô nhưng chưa đủ tầm ảnh hưởng, rộng nhưng chưa sâu, bao trùm nhưng chưa tầng tầng lớp lớp, chưa lên được cảnh giới uyển chuyển tự nhiên như nước chảy mây trôi, luân lưu bất tuyệt, mê hoặc người xem từng giây từng phút.

Khó lắm. Trong những phim từng xem, làm được như thế cùng lắm chỉ có lác đác 1, 2.

Nửa sau Chase, Sakamoto quay về với sở trường của mình, nhịp phim chậm lại để nhân vật định hình cảm xúc. Bi kịch cá nhân ở phim này tuy đủ sức nặng, nhưng chưa đủ nghiệt ngã, cái gây ấn tượng của nó lại là cách nhân vật tiếp cận và nhìn nhận nỗi đau của mình.

"Sai rồi. Tôi không hận ai cả. Chỉ là, tôi cứ khôn nguôi tưởng tượng về một cuộc đời khác của mình. Nhưng tôi không tưởng tượng nổi, tôi không biết... Chính vì thế mà tôi không thể ngừng hi vọng. Anh biết không, không phải hận thù, mà chính niềm hi vọng mới là thứ khiến người ta phát điên!".

"Mẹ tôi chết rồi. Vợ anh cũng chết rồi. Tất cả bọn họ, nay chỉ còn là nắm tro cả rồi".



Đúng. Khi đi đến đoạn cuối, tất cả mọi thứ đều hóa tro tàn. Có chăng chỉ là tiếng lòng ai oán, phẫn nộ của một ai đó vẫn còn trái tim thương cảm, được nhân vật Haruma biểu lộ thay thông qua những tiếng hổn hển đứt quãng xen lẫn lời báo cáo lạnh lùng. Thương cảm cho người dưng, thậm chí thương cảm cho kẻ thù. Bởi thù hận cá nhân chẳng là gì so với nỗi thê lương khi chứng kiến tình thương và sự bao dung vô điều kiện rơi tõm vào bạc bẽo và nhẫn tâm.

Biên kịch đã trao cái kết tầm cỡ cho một nhân vật xứng đáng, nên hình ảnh nhân vật đã thăng hoa trong lòng người xem thành một niềm đau, một nỗi buồn lan tỏa. Phim chọn cách thể hiện nhẹ nhàng chân phương, lẳng lặng mà buồn, kín đáo mà đau, là một cách diễn đạt thành công, là một cái kết hay đã nâng tầm toàn tác phẩm.

Về diễn xuất. Cực-kì-xuất-sắc. Anh Eguchi diễn quá hay như nào giờ. NHƯNG! Nhân vật Murakumo qua sự thể hiện của ARATA đã lên một tầm cao mới nhờ vào sức truyền cảm mãnh liệt của nghệ thuật diễn. Từng ánh mắt, cách nhấn giọng, dáng dấp đều có sức công phá vào cảm nhận của người xem, làm thành một nhân vật đặc thù khó quên có cảnh ngộ ở lưng chừng số phận. Murakumo đẹp, nét đẹp xao lòng có sức mạnh chinh phục mà cũng thấp thoáng sự bất cần, đến cuối cùng, lại đượm vẻ bơ vơ thơ dại đánh vào lòng trắc ẩn đầy mẫu tính. Một nhân vật cuốn hút, có chiều sâu.

Chase Episode 06.avi_000622726.jpg

P.s: anh ARATA điển trai kiểu vương giả quý tộc không vướng bụi trần. Hụ hụ đóng cái vai trong Koi thì thấy miên man mơn trớn mà trong đây thấy nham hiểm âm hàn T^T. *tụng* Không mê thêm người! Không mê thêm người! Không mê thêm người! T^T

P.s 2: download phim với Engsub: https://avistaz.to/torrent/7624-chase-2010-complete-series

[Update] Date ep 4

$
0
0

LINK

♪♪♪♪♪♪♪♪♪

Tập này Yoriko cute ghê, nhất là cái mặt phụng phịu "Chuyện riêng của tôi" đoạn cuối =))))))))

Vụ tranh luận về ông già Noel thì đã xuất hiện từ hồi Legal High, nhưng qua đây chuyển thành câu chuyện đáng yêu ghê.

"Thực ra, ông già Noel là sự kiện dành cho người làm cha mẹ mới đúng" <-- những ai có cha mẹ như cha mẹ Yoriko phải nói là rất may mắn ha :x
Viewing all 878 articles
Browse latest View live




Latest Images